Vân Miên đẩy cửa ra, cảnh trong tưởng tượng không xuất hiện, thay vào đó là mẹ cô yếu ớt nằm trên giường bệnh ngủ, bố cô ngồi bên cạnh nắm chặt tay trái của mẹ, mắt đỏ hoe.
Chắc là ông ấy vừa khóc xong.
Vân Miên thở phào nhẹ nhõm, cố tỏ ra thoải mái bước đến giường bệnh: “Khụ khụ, bố.”
“Con làm bố giật mình, sao con đi không có tiếng động vậy?” Vân Bình lau khóe mắt, quay đầu dặn dò cô: “Mẹ con vừa ngủ, nói nhỏ thôi, đừng làm bà ấy tỉnh.”
Vân Miên hạ giọng: “Dạ, con biết rồi.”
Nhưng đứa nhỏ bên cạnh lại không yên, dường như cảm nhận được người lạ đến, đứa bé khóc òa lên. Vân Miên tò mò nhìn nó, đứa bé lập tức ngừng khóc, tròn mắt nhìn cô, ánh mắt đầy tò mò.
Vân Miên nhìn em trai mới sinh của mình, làn da hồng hào, đôi mắt tròn xoe, còn đưa tay vào miệng m*t liên tục.
Cô lập tức bị đánh gục, thật đáng yêu.
A a a a a a!
Muốn ôm quá.
Nhưng đứa bé còn quá nhỏ, nhỏ xíu, Vân Miên không dám chạm vào, chỉ dám ngồi bên cạnh nhìn.
“Em bé có đói không?” Vân Miên chỉ vào em trai, rồi quay đầu hỏi Vân Bình.
“Vừa uống sữa xong, thằng nhóc này tràn đầy năng lượng.” Vân Bình đứng dậy nhìn: “Con chơi với em một lát nhé, bố đi rửa mặt.”
“Nhớ đừng làm mẹ con thức, bà ấy rất mệt, cần nghỉ ngơi.” Dặn dò xong, Vân Bình vào phòng tắm rửa mặt.
“Dạ được.” Vân Miên chớp mắt, rất tò mò mà nhìn chằm chằm vào đứa nhỏ trên giường bệnh.
Vài giây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thang-doi-nam-doi-chung-hang/2891939/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.