Đêm hôm đó, Yến Từ tố cáo Thái tử Yến Thanh lạm quyền. Từ đông chí năm trước đến mùa thu năm ngoái, Yến Thanh đã lợi dụng vị trí quản lý Nội Vụ để cắt xén than của cung Hoài Từ, ép buộc nương nương phải nhượng bộ. Yến Từ hoài nghi cái ch của nương nương có liên quan đến việc này.
Lời còn chưa dứt, Yến Thanh đã tức giận lao đến đá hắn. Yến Từ kêu lên một tiếng, thuận thế quỳ xuống, dập đầu ba cái trước Lâm Thiệu Đường.
Máu từ thái dương hắn rỉ ra, hòa lẫn với nước mắt chảy xuống.
m thanh nhức óc, tiếng khóc thê lương.
"Tối nay, Yến nô mắc bệnh nặng. Ta lấy danh nghĩa phụ vương, ra ngoài cung mua thuốc, tiện thể nhờ một cung nữ trực đêm ở nhà bếp mang thuốc đến cung Hoài Từ. Ai ngờ, khi trở lại vào canh Dần, liền thấy nàng ấy ngủ say trong sân viện, nên giáo huấn vài câu. Quay đầu lại thì..."
"Thì ta đẩy cửa chính điện ra …. thấy Yến nô.... thấy mẫu thân ta.... Ta kéo cung nữ chất vấn, vừa hỏi được hai câu thì ngài liền tới."
Hắn đột ngột quay đầu lại nhìn ta: "Nếu không phải Yến Thanh ép ch mẫu thân ta, thì chính là ngươi đã gi*t người!"
Nương nương qua đời, trước hết người bị nghi ngờ chính là ta. Lâm Thiệu Đường cho rằng ta trộm cắp lại bị bắt gặp, nên nảy lòng tham gi*t người. Hắn liền ra lệnh đánh ta hai mươi roi. Mông ta rách toạc, nhưng vẫn không rên một tiếng, khiến hắn ta tức giận đập bàn, mắng thẳng ta là điêu nô.
Đại nhân, ngài điên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-dao-sac-ben-nhat-ren-jian-fei-liao/1763786/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.