Hắn hét lớn một tiếng, bên ngoài thân hiện ra vô số linh văn màu vàng.
Trong cơ thể truyền ra tiếng xương trầm đực, dáng người hắn cao lên không chỉ một vòng.Hắn từng cứng rắn nhận công kích của pháp bảo bậc hai, hắn cũng không tin, công kích của Uông Như Yên có thể chém chết hắn.Điều hắn không biết là công kích của Uông Như Yên trải qua tăng phúc của Quỳ Thuỷ thần quang, uy lực tăng lên không ít.
Căn bản không phải là vật hắn có thể ngăn cản.
Hơn nữa công kích của Uông Như Yên là công kích bằng âm ba.Âm ba màu lam nhanh chóng xẹt qua thân thể Lục Cương.
Bên ngoài thân thể Lục Cương không hề có chút vết thương, lục phủ ngũ tạng toàn bộ nát bấy, không thể không chết.Thi thể Lục Cương rơi vào bên trong biển lớn, chìm vào đáy biển.
Trấn Hải Viên chìm vào đáy biển, vớt thi thể Lục Cương lên.Vương Trường Sinh và Uông Như Yên liếc mắt nhìn nhau một cái, không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm một hơi.Lúc này, Vương Thanh Thuân cũng đi ra khỏi chỗ ở, vẻ mặt hắn tràn đầy không cam lòng.Hiển nhiên, có địch nhân tập kích, hắn mới bị địch nhân đánh gãy tiền trình.Vương Trừng Sinh phi thân tới dừng trước mặt Vương Thanh Thuân, thân thiết hỏi: “Thanh Thuân, ngươi không sao chứ!”Vương Thanh Thuân miệng đầy cay đắng, cười khổ nói: “Cửu thức, ta không còn cơ hội rồi.”“Ngươi trước tiên cẩn thận chữa thương, ta còn có việc phải làm.
Tối sẽ quay lại thăm ngươi, tin tưởng Cửu thúc.”Vương Trường Sinh nói xong lời này, bay trở về trang viên.Uông Như Yên đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1190436/chuong-1101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.