Vương Trường Nguyệt bước nhanh đi đến, vẻ mặt có chút ảm đạm.
Nàng khẽ thở dài một hơi, mở miệng an ủi: “Ca, muội đã nghe nói chuyện của Bình An, sống chết có số, ca đừng quá đau lòng.”“Cảm ơn, Trường Nguyệt, ca bây giờ không yên lòng nhất chính là muội, muội cũng trưởng thành rồi, nên tìm một...”Người tu tiên không nhất định phải thành thân, nhưng Liễu Thanh Nhi trước khi mất để lại di ngôn, bảo Vương Trường Sinh lo một hôn sự tốt cho Vương Trường Nguyệt, Vương Trường Sinh vẫn nhớ việc này.“Việc này về sau nói sau, ca đặt linh bài cho Bình An chưa? Muội làm cô cô chưa thể tiễn nó đoạn đường cuối cùng, nên dâng hương cho nó.”Vương Trường Sinh gật gật đầu, dẫn theo Vương Trường Nguyệt tới phòng bên chỗ linh bài của Vương Bình An.Vương Trường Nguyệt châm lửa một bó đàn hương, cắm vào trong lư hương.“Đúng rồi, ca, hắn vẫn luôn muốn gặp ca, nói là có chuyện quan trọng bàn với ca.”Vương Trường Nguyệt nói xong lời cuối cùng, giọng nhỏ đi rất nhiều, gò má trắng noãn dâng lên một mảng đỏ ửng.“Chuyện quan trọng?” Vương Trường Sinh có chút bất ngờ, hắn trầm ngâm một lát, gật đầu nói: “Được rồi! Chúng ta cùng đi gặp hắn một lần, ta trái lại muốn xem, hắn có chuyện quan trọng gì muốn bàn với ta.”“Ca, ca tự đi là được rồi, muội còn có cả một đống công việc cần xử lý đó!”Vương Trường Nguyệt tìm một cái cớ, cũng chưa đi theo.Vương Trường Sinh vừa mới trải qua nỗi đau mất con, cũng không nghĩ nhiều.Hắn lợi dụng truyền tống trận, truyền tống đến Hồng Diệp lĩnh.Diệp Lâm nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1191317/chuong-751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.