Khuê mật của Mạnh Doãn Đường là Lâm Uyển Yến cũng sống cùng phường với nàng. Ăn sáng xong, Mạnh Doãn Đường nói một tiếng với Chu thị rồi mang hộp phấn đến Lâm gia tìm nàng.
Tổ phụ Lâm Uyển Yến vốn là gián nghị đại phu*, bị liên lụy trong chính biến 8 năm trước, đày đến Sâm Châu nhậm chức trường sử, không bao lâu bạo bệnh mà chết.
(*gián nghị đại phu: chức quan chuyên can gián)
Từ đó Lâm gia không gượng dậy được, hôn sự đính ước từ nhỏ của Lâm Uyển Yến cũng thất bại, nàng bị gả cho biểu huynh Lữ tam lang, hôn kỳ ngày 16 tháng 3.
Lâm phu nhân thấy Mạnh Doãn Đường tìm Lâm Uyển Yến thì rất nhiệt tình với nàng. Ở một nơi trọng danh lợi như Trường An này, có một người bảo trì sơ tâm không màng phú quý nghèo hèn rất ít, như Lâm Uyển Yến lúc nhỏ rất nhiều bằng hữu, đến bây giờ chỉ còn lại hai người bạn là Mạnh Doãn Đường và Khương Ngọc Sơ mà thôi.
Lâm Uyển Yến tâm trạng có vẻ không tốt lắm, lúc ra gặp Mạnh Doãn Đường hốc mắt còn hồng hồng, có vẻ như mới khóc xong.
Lâm phu nhân nói với Mạnh Doãn Đường: “Đường nương, con mau khuyên nhủ nha đầu ngốc này đi, có chút chuyện nhỏ mà nó giận dỗi suốt từ sáng đến giờ”
Lâm Uyển Yến nhìn mẹ hừ một tiếng rồi kéo Mạnh Doãn Đường vào phòng.
Mạnh Doãn Đường hỏi: “Có chuyện gì? Sao sáng sớm đã khóc rồi?”
Lâm Uyển Yến kéo nàng ngồi xuống giường, sai nha hoàn đi pha trà nhài yêu thích cho Mạnh Doãn Đường, nói với vẻ tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-mai-giang-nam-mai-ngac/2756664/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.