“Thật xin lỗi, a tỷ, là ta thất thố”, sau khi phun ra ngụm trà, Mạnh Doãn Đường vội đặt cái ly xuống, lấy khăn tay che miệng, hai má đỏ bừng
“Không sao, ta biết muội kinh hãi vụ 18 đứa con. Yên tâm, ta không trông mong chỉ mình muội có thể sinh 18 đứa cho hắn, dù sao nhìn thân thể của muội cũng không có vẻ gì cường tráng. Ta chỉ muốn hỏi, nếu sau này hắn nạp thiếp, muội có thể chấp nhận không?” Hạ Linh Phương hỏi.
Mạnh Doãn Đường cúi đầu suy nghĩ hồi lâu.
Hạ Linh Phương lẳng lặng nhìn nàng, cũng không thúc giục.
Cuối cùng, Mạnh Doãn Đường hạ quyết tâm, bỏ khăn tay che miệng ra, nâng mắt nhìn Hạ Linh Phương: “A tỷ, kỳ thật ta cũng không muốn gả cho Lâm Phong ca ca”
Hạ Linh Phương dường như có chút kinh ngạc, hỏi: “Vì sao?”
“Người nhà, bằng hữu ta đều tính tình ôn hòa, ta lớn lên trong hoàn cảnh gia đình như vậy, từ lâu đã quen sống chung với những người ôn hòa, mà tính tình của Lâm Phong ca ca… Tỷ là a tỷ của hắn, hẳn là cùng biết một phần”, Mạnh Doãn Đường nói.
Hạ Linh Phương gật đầu: “Tính tình của hắn từ nhỏ đến giờ chưa từng gắn với hai chữ ôn hòa”
“A tỷ vừa nói hắn sau khi thành hôn phải sinh 18 đứa nhỏ, ta cũng rất đồng ý, hiện tại phủ Vệ Quốc công quá mức yên tĩnh và vắng lặng. Nhưng là, ta… ta không thể sinh, lúc đó đứa nhỏ đều là thứ xuất, người ngoài nhìn vào cũng không ổn. Cho nên cả vì lý do bên trong và bên ngoài,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-mai-giang-nam-mai-ngac/2756696/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.