Ngày thứ ba, Lộc Văn Sanh mang đến tin xác thực cho Mạnh Doãn Đường.
Vương gia nhị lang quả nhiên bên ngoài có một người bên ngoài, một ca cơ ở Tuý tiên lầu chính phường, tên là Vận Nhã, mới được 2 tháng.
Vận Nhã cô nương được Vương nhị lang bao nuôi, mỗi ngày chỉ hát cho hắn nghe.
Mạnh Doãn Đường cảm ơn Lộc Văn Sanh, quay người về phòng, lo lắng không vui.
Ngày trước cha cũng như vậy, giờ đến chồng Khương tỷ tỷ cũng thế, chẳng lẽ nam nhân có chút tiền tài không tránh được trêu hoa ghẹo nguyệt?
Nên làm gì bây giờ? Khương tỷ tỷ mang thai nhưng chồng của tỷ ấy lại bao nuôi ca cơ bên ngoài, hai người khanh khanh ta ta, khiến một người ngoài như nàng còn thấy khó chịu thay cho Khương tỷ tỷ.
Nàng suy nghĩ linh tinh nửa ngày, càng nghĩ càng tức mà không tìm được cách nào, liền đi tìm mẹ.
Vết thương ở hông Chu thị đã tốt hơn rất nhiều, đang ngồi kiểm tra sổ sách.
Mạnh Doãn Đường lẳng lặng ngồi bên cạnh bà một lúc, hỏi nhỏ: “Mẹ, mẹ nói xem, giống như hồi mẹ cho cha nạp thiếp, người khác có thể làm như vậy không?”
Chu thị dừng tính toán, quay lại nhìn: “Sao con lại hỏi vậy?”
“Không sao, chỉ là… chỉ là tuỳ tiện hỏi một chút”, Mạnh Doãn Đường cúi đầu.
“Con mất lòng tin vào Hạ Lục rồi à?” Chu thị truy hỏi.
“Không phải”, Mạnh Doãn Đường vội nói.
Chu thị quan sát nàng chốc lát, không hiểu chuyện gì xảy ra, đưa tay ôm nàng nói: “Năm đó sở dĩ mẹ lựa chọn làm như vậy, là vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-mai-giang-nam-mai-ngac/2756717/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.