Khi Hạ Linh Phương đưa Mạnh Doãn Đường về Mạnh phủ, bên cạnh xe có thêm hai cung nữ lớn tuổi được Thái hậu chỉ định đi theo để dạy lễ nghi.
“Đứa nhỏ này, lần đầu vào cung gặp Thái hậu, có gì không vui thì nhịn một chút, sao lại đối mặt trực tiếp với Yến vương phi và quận chúa Hoà Tĩnh chứ?” Hạ Linh Phương thấy hai cung nữ kia cách xe ngựa một đoạn, nhẹ giọng nói với Mạnh Doãn Đường.
Mạnh Doãn Đường ngước mắt nhìn nàng nói: “Ta nhịn một chút thì Thái hậu sẽ thích ta sao? Hơn nữa nếu ta nhịn, sau này mỗi khi ra cửa, có phải phải phái người đi hỏi thăm xem hôm nay quận chúa Hoà Tĩnh mặc quần áo màu gì đế né đi không? Nếu không cứ gặp một lần là bị nàng làm nhục một lần sao?”
Hạ Linh Phương nhìn tiểu nương tử trước mặt, đột nhiên phát hiện hoá ra mình cũng không hiểu nàng.
Mạnh Doãn Đường cúi đầu nói: “Ta biết nhiều người không coi trọng ta, nhưng Lâm Phong ca ca thích ta, ta bị uỷ khuất hắn sẽ không vui, vậy ta không cần phải chịu uỷ khuất, ta chỉ quan tâm xem hắn có vui hay không thôi, những người khinh thường ta có vui hay không thì liên quan gì đến ta?”
“Đồng Nương, ngươi nghĩ như vậy rất nguy hiểm. Bất luận thân phận thế nào, Thái hậu cũng là trưởng bối, là cô mẫu của ta và Lục lang”, Hạ Linh Phương nói.
“Đúng vậy, cho nên chỉ cần Thái hậu không ghét a tỷ, không ghét Lâm Phong ca ca là được. Còn ta, nếu bà không muốn gặp ta, sau này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-mai-giang-nam-mai-ngac/2756720/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.