Người mà Lộc Văn Sanh phái vào cung đã mời về một vị thái y.
Vị thái y này chẩn mạch cho Mạnh Doãn Đường, kiểm tra vết rách trên trán, nói vết thương không đáng ngại nhưng thân thể Mạnh Doãn Đường hư nhược, cần tĩnh dưỡng chăm sóc thật tốt.
Phu thê Mạnh thị thở phào nhẹ nhõm.
Nửa tháng qua thật là quá giày vò, Mạnh Doãn Đường chỉ tỉnh chốc lát rồi lại rơi vào ngủ say.
Hạ Lệ đi về, Mạnh Phù Doanh ra tiễn.
“Mạnh công, ta nhất định phải cưới Đồng Nương, nàng lần này phải chịu khổ đều là sai lầm của ta, ta nhất định cho ngài cùng Mạnh phu nhân một câu trả lời”, đến ngoại viện, Hạ Lệ quay người hành lễ với Mạnh Phù Doanh, nói.
Mạnh Phù Doanh thở dài: “Lượng sức mà làm, Thái hậu dù sao cũng là trưởng bối của ngươi”
Hạ Lệ nói: “Nàng bị khi dễ một lần nữa, ta mang đầu đến nộp cho ngài”
Mắt phượng của Mạnh Phù Doanh trừng lên một cái, định nói cái gì rồi lại cố nén, thấp giọng nói: “Cái đó cũng không cần, ngươi đưa đầu ra, chẳng lẽ con gái ta thành goá phụ à?”
Hạ Lệ thi lễ, quay người định đi, chợt nhớ một chuyện, xoay người lại nói: “Lần này ta đi gấp gáp, bọn Sở Nhuận không theo kịp, đi ở đằng sau, mấy ngày tới sẽ về đến nhà”
Mạnh Phù Doanh lúc này mới nhận ra mình chỉ lo đau lòng cho con gái, chuyện của con trai không nhớ tí nào, không khỏi ngượng ngùng, xoa tay nói: “Làm phiền Hạ đại tướng quân rồi”
Hạ Lệ trở lại phủ Vệ Quốc công. Hắn rời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-mai-giang-nam-mai-ngac/2756721/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.