Hai nha hoàn thấy Hạ Lệ tới vội vàng đứng dậy hướng hắn hành lễ.
Hạ Lệ nói: “Lui ra đi”
Tuệ An cùng Hoà Thiện biết nương tử đã gả đi, Hạ Lệ là người đứng đầu trong nhà, các nàng phải nghe hắn, nhưng vẫn không nhịn được đưa mắt nhìn Mạnh Doãn Đường.
Mạnh Doãn Đường hai má đỏ ửng, liếc sang bên cạnh nói: “Ta tắm xong rồi, ta cũng lui…”
Hạ Lệ cười khẽ một tiếng, đưa tay cởi thắt lưng, miệng nói: “Phải không? Vậy thì tốt, giúp ta tắm đi”
Hai nha đầu vừa thấy thế vội vàng lui ra ngoài.
Mạnh Doãn Đường thấy hắn cởi hồng trang mới kịp phản ứng, quay lưng lại, định nói gì đó mà không biết phải nói gì.
Đêm nay là động phòng hoa chúc, nàng không có lý do gì để cự tuyệt hắn.
Một lát sau, sau lưng có tiếng nước.
Là hắn đi xuống.
Mạnh Doãn Đường khẩn trương, hai tay ôm lấy con uyên ương gỗ trước ngực.
Hạ Lệ đi tới sau nàng, thò đầu nhìn, cười nói: “Nàng ôm nó làm gì?”
“Tại nó đẹp”, Mạnh Doãn Đường không chịu quay đầu.
Hạ Lệ đưa tay tóm lấy một con, kéo cái đuôi nó ra, có một sợi dây nối đuôi với khoang bụng.
Hắn kéo cái đuôi mấy lần rồi thả con uyên ương khắc gỗ xuống nước, con uyên ương như sống dậy bơi tung tăng, trượt trên mặt nước mấy thước rồi mới dừng lại.
Mạnh Doãn Đường mở to mắt, tò mò nhìn: Có thể chơi như vậy sao?
Nàng cũng làm theo, kéo đuôi con uyên ương mấy lần rồi thả xuống nước, nó đạp cái chân nhỏ bơi đi.
Mạnh Doãn Đường vui
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-mai-giang-nam-mai-ngac/2756724/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.