Gió dường như ngày một lớn, hoa cẩm tú cầu rơi lả tả, theo gió bay vào cửa sổ như tuyết.
Hai bên lan can giường bừa bộn những cẩm bào và áo váy.
Áo lót của Mạnh Doãn Đường đã bị cởi ra, toàn thân chỉ còn lại một chiếc váy mỏng, nằm giữa sắc trời mùa hạ cảm thấy thật xấu hổ.
“Lâm Phong ca ca, đóng cửa sổ lại”, nàng vùi đầu vào cổ nam nhân nói.
“Không phải lo, sẽ không có ai nhìn thấy” đây là lầu 2, ngoài cửa sổ còn có một cây tú cầu to như thế, dù xa hay gần cũng không nhìn được người bên trong lầu các.
“Nhưng mà…”
“Ngoan, để ta nhìn thật kỹ nàng, nếu nàng thấy ngại thì nhắm mắt lại”, Hạ Lệ dụ dỗ.
Mạnh Doãn Đường không còn cách nào, đưa tay lên che mắt
……
Hắn hôn khuôn mặt ửng hồng của nàng, hôn một đường đi xuống dưới, tháo bỏ nốt mảnh vải vướng víu che đi cơ thể hoàn mỹ, ôm nàng vào lòng, để nàng gối lên cánh tay.
Mạnh Doãn Đường mệt chết đi được, ngay cả mở mắt cũng không có sức, không cả để ý đến dính nhớp trên cơ thể, ngủ thiếp đi trong lòng hắn.
Không biết qua bao lâu, Mạnh Doãn Đường mông lung tỉnh lại, cảm thấy gió lạnh thổi vào người, thân thể đằng trước thì lại nóng rực.
Nàng nhắm chặt mắt, miệng lẩm bẩm: “Lạnh…”
Hạ Lệ mở mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy thời tiết bên ngoài có chút thay đổi, hình như sắp mưa.
Hắn đứng dậy giơ tay đóng cửa sổ lại rồi lại nằm xuống, ôm Mạnh Doãn Đường vào lòng, kẹp cả chân lại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-mai-giang-nam-mai-ngac/2756729/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.