Đi theo cung nhân, xuyên qua một hành lang dài, Tang Lam vốn tưởng sẽ được đưa đến Ngự Thư Phòng – nơi chuyên xử lý chính sự. Nào ngờ đối phương lại dẫn y tới dừng trước một cung điện có phần xa lạ.
Tang Lam có thị lực rất tốt trong đêm tối, vì thế, giữa bóng đêm mờ mịt, bốn chữ "Lộ Hoa Cung" vẫn hiện rõ trong tầm mắt y.
“Đây là…?”
Cung nhân kia hơi cúi người, một tay cẩn trọng đẩy cửa cung, tay kia đưa vào bên trong, làm động tác mời:
“Nơi này là điện suối nước nóng dành riêng cho Hoàng thượng. Bệ hạ có chỉ, chỉ mời một mình sứ thần các hạ tiến vào.”
“Các hạ, thỉnh.”
Một cảm giác bất an không rõ nguyên do trong lòng ngày càng rõ rệt. Tang Lam do dự trước cửa một lát, cuối cùng vẫn chậm rãi bước qua ngạch cửa.
“Kẽo kẹt”—
Một tiếng động nhẹ khẽ vang lên sau lưng. Cánh cửa cung dày nặng, hoa lệ chậm rãi khép lại sau lưng.
Không gian trong điện vô cùng rộng lớn. Tang Lam trước tiên phải đi qua một hành lang hẹp, rồi bước lên mấy bậc thềm, mới đến được suối nước nóng.
Đứng tại lối vào, đập vào mắt y là một tấm bình phong cẩm tú khổng lồ. Phía sau bình phong hơi nước bốc lên lờ mờ, dưới ánh nến rực rỡ bốn phía, có thể thấp thoáng thấy một bóng người mơ hồ hiện lên qua lớp lụa thêu tinh xảo.
—— Nói đi cũng phải nói lại, trong tình huống bình thường, việc triệu kiến sứ thần lại được tiến hành ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-cach-y-hu-hi-ap/2753319/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.