“Chuyến xe đi từ trấn tới huyện phải cố gắng khống chế thời gian trong vòng mười lăm, hai mươi phút là đến nơi. Cùng với đó là phải cố gắng xuất phát đúng giờ, mới có thể khống chế hành trình, không lãng phí quá nhiều thời gian chờ đợi ở điểm dừng.”
Sư trưởng Phan là người đầu tiên lên tiếng khen ngợi: “Kiều Vi nói rất tốt.”
Các lãnh đạo đứng ở trên cao, thứ nhìn thấy chính là tình hình chung. Kiều Vi thì xuất phát từ cơ sở để nói lên nhu cầu cá nhân của dân chúng.
Nếu đề nghị này của cô có thể đi vào thực tế thì người nhà quân nhân sẽ không phải băn khoăn việc huyện quá xa, cũng sẽ sẵn sàng tiếp nhận vị trí công tác ở khoảng cách xa hơn.
Đề nghị bổ sung mà Kiều Vi nói với các lãnh đạo đúng là điều Sư trưởng Phan muốn nghe khi ông ấy cho cô cơ hội phát biểu.
Sư trưởng Phan ném vấn đề này lại cho Bí thư Mạnh: “Bí thư Mạnh, anh thấy sao?”
Trong mắt của Bí thư Mạnh cũng có vẻ tán thưởng.
Lần đầu tiên gặp mặt ông ta đã biết cô gái này rất biết ăn nói. Nhưng lần này, ông ta còn thấy Kiều Vi không chỉ ăn nói khéo léo khi đối mặt với cấp trên mà còn biết suy nghĩ đến nơi đến chốn và đưa ra đề xuất hợp lý.
Cô mới hai mươi hai tuổi mà tiềm lực đã vượt xa những người cùng tuổi.
Khả năng thích nghi của cô rất cao, đúng là hạt giống tốt trong mắt lãnh đạo.
Bí thư Mạnh cũng rất có thành ý, quyết định mở chuyến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-cuoc-song-my-man-cua-vo-truoc-lot-duong-trong-nien-dai-van/822747/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.