Báo đến buổi sáng, công hàm thuyên chuyển công tác trong huyện đến vào buổi chiều.
Bí thư Cao gọi Kiều Vi vào văn phòng, thông báo cho cô: “Cô được điều tạm đến Huyện ủy.”
“Chiếc xe nữ 26 kia cho cô đi. Bắt đầu từ ngày mai, cô đi Huyện ủy làm.”
Kiều Vi: “Hả?”
Tác giả có lời muốn nói:
Cầu dịch dinh dưỡng, cầu dịch dinh dưỡng, cầu dịch dinh dưỡng ~
Dập đầu cảm ơn.
“Mặc dù Kiều Vi là nhân viên 996 (*) lăn lộn cống hiến hết mình cho công ty, nhưng kiếp trước cô không phải người trong cơ chế nên có một vài thứ cô vẫn không hiểu lắm.
(*) Nhân viên 996: Bắt đầu làm việc lúc 9 giờ sáng, tan làm lúc 9 giờ tối, đi làm 6 ngày mỗi tuần.”
Điều chuyển tạm thời rốt cuộc là cái gì cô hoàn toàn không hiểu. Điều chuyển thì cô biết, nhưng còn “tạm thời” là sao.
Hơn nữa cô là người giỏi nhìn nhận, biết nghe ngữ điệu, nhìn sắc mặt mà đoán được người khác đang nghĩ gì, vẻ mặt, ánh mắt của bí thư Cao và chủ nhiệm Phương nói cho cô biết, vụ điều chuyển tạm thời này không phải chuyện tốt đẹp gì.
Chuyện này không thể cứ úp úp mở mở mãi được, phải hỏi cho rõ ràng.
May mà bí thư Cao và chủ nhiệm Phương sẵn lòng giải thích cho cô.
“… Vậy có nghĩa là, tôi vẫn là nhân viên ở bên này, lương cũng là do ủy ban trấn phát? Trên thực tế tôi vẫn là người của ủy ban trấn.” Kiều Vi vô cùng ngạc nhiên: “Như vậy chẳng phải là tôi đi làm không công cho huyện sao?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-cuoc-song-my-man-cua-vo-truoc-lot-duong-trong-nien-dai-van/822762/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.