Ninh Diệu Hương lại nói: “Đợi lát nữa cầm chén đũa rửa sạch sẽ rồi mới được ra ngoài.”
Thanh Đồng bên cạnh thấy vậy, thì cẩn thận mà nói: “Mẹ, ngày hôm nay con không có vội, con rửa chén bát là được.”
Ninh Diệu Hương trừng mắt nhìn Thanh Đồng: “Tên nhóc con nhiều chuyện này, còn không mau cút đi!”
Thanh Đồng lập tức không dám nói cái gì nữa, Ô Đào vội nói: “Những thứ đó em đều có thể làm.”
Lúc này Ninh Diệu Hương mới đứng dậy, xách theo túi của mình, ra cửa đi làm.
Thanh Đồng: “Ô Đào, anh giúp em rửa chén, em nhanh chóng đi nhặt lõi than đá đi, chậm một chút thì không có nữa rồi.”
Sau khi Ô Đào do dự một chút, vẫn là nói: “Anh, em đi trước đây.”
Bé vẫn còn nhớ lời nói ông lão kia nói ngày hôm qua, nói sáng nay vẫn có, sợ lỡ nhi đi chậm sẽ bị người ta nhặt hết.
Thanh Đồng: “Không có việc gì, nhanh chóng đi thôi.”
Ô Đào đeo sọt tre trên lưng, dẫm lên đôi giày giải phóng, chạy ra ngoài, rất nhanh đã chạy tới nhà kia, nhưng mà không có tro than, bé nhìn nhìn dấu vết trên mặt đất, chắc là vẫn chưa có đổ đâu, nhìn nhìn chung quanh đánh giá, trừ bỏ người đang vội vã đi làm, không có một đứa trẻ nào, bé liền thở phào nhẹ nhõm, nghĩ đến việc than tro ở chỗ này đều là của mình!
Ô Đào an tĩnh mà chờ đợi, rất nhanh, cửa sắt bên kia bị đẩy ta, một ông lão đội một cái mũ thật là dày, mang áo bông màu xanh cũ ra đỏ tro
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-tien-vao-tu-hop-vien/533489/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.