Vì sắp qua năm mới, giao thừa đang đến gần, cô lo có người thiếu kiên nhẫn muốn đi trộm đồ nên mới đặt bẫy quanh tường, đổi tất cả thành trúc nhọn, còn rải thêm mấy mảnh kính bể nữa.
Sở Thấm còn đến nhà họ Tiền để đặt bẫy giúp nhà bà nội Tiền, sau khi giúp, không ngờ cô lại được cả thôn chào đón.
Có người còn cầm dây củ cải khô nhà mình tự ướp cho cô.
“...”
Dù cô không hiểu gì nhưng vẫn vui vẻ nhận lấy.
Trời dần khuya, cô tắm rửa về phòng chuẩn bị đi ngủ.
Sở Thấm lấy đường đỏ định cho cậu út Dương ra, còn lấy bánh mật đường đỏ trước giờ chưa từng ăn trong quầy ra.
Bánh mật đường đỏ khá nặng tay, Sở Thấm ước lượng một lúc, nghĩ xem món này phải ăn thế nào.
Cô chưa từng ăn món đồ nào tỉ mỉ thế này.
Bánh mật đường đỏ có màu nâu đỏ gần ngả về đen, gói trong tờ giấy to, mùi cực kỳ thơm ngọt, không biết mẹ thím Sở làm thế nào.
Sở Thấm bốc một miếng ra cắn, cẩn thận cảm nhận mùi vị.
Cô biết là làm từ bột nếp, bỏ thêm nước đường đỏ được đun nóng.
Không ai dạy Sở Thấm cũng biết phải “ăn” như thế nào, quyết định sẽ ăn ra sao.
Cách nhanh gọn, đơn giản nhất là cắt thành miếng mỏng, bỏ vào đĩa rồi hấp lên ăn.
Phức tạp hơn một chút thì cắt thành từng miếng nhỏ bỏ vào chiên dầu.
Miếng bánh được chiên giòn xốp, màu ngả thành vàng nâu, ngoài giòn trong mềm ăn cực kỳ ngon.
Món này còn có thể nhúng qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/1949683/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.