Thím Sở gật đầu, không từ chối lan tục đoạn tàu của Sở Thấm, thấy trời đã tối, Sở Thấm cũng định nấu cơm nên bà không trò chuyện thêm nữa, vội vàng về nhà.
Sau khi bà đi, Sở Thấm tiện tay gói sủi cảo ăn.
Cô ít khi chán ăn món gì, dù chỉ có mỗi củ cải và cải trắng, cô cũng phải ăn cả mùa đông mới chán.
Sở Thấm nghĩ đến củ cải và cải trắng bèn ăn hai miếng sủi cảo, nhân lúc trời chưa tối hẳn, cô chạy vào vườn rau xem.
Cô nhai sủi cảo, cúi người sờ cây cải trắng đã lớn rồi nhổ củ cải lên xem.
Ừm, Sở Thấm gật đầu, không tệ chút nào.
Dù chúng không to bằng năm ngoái nhưng vẫn khá mọng nước.
Cô muốn ăn củ cải từ lâu rồi, cắt củ cải thành từng miếng, bỏ vào nồi cùng với rau cải, đổ bã rượu vào hầm, hầm xong ăn nóng hay để nguội đều rất ngon, nước dùng trong vắt, là món ăn giải ngấy hiếm có trong mùa đông.
Sở Thấm cầm củ cải về, ăn hết chỗ sủi cảo còn lại, lau qua miệng rồi xắn tay áo nhổ củ cải lên.
Lúc này trời đã tối hẳn, trên trời không có ngôi sao nào, mặt trăng cũng mờ ảo làm thôn tối vô cùng, thậm chí giơ tay ra cũng không thấy rõ năm ngón.
Sở Thấm nhẹ nhàng rút nhổ một mẹt củ cải, cắt một mẹt rau cải, sau đó Sở Thấm dùng đòn gánh hai mẹt rau về.
Trước giờ cô luôn làm việc dứt khoát và liên tục.
Hôm nay mà cô muốn ăn củ cải và rau cải hầm bã rượu thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/1949685/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.