Vệ Lăng cũng đã sớm bị mùi hương sủi cảo chiên tràn ngập khắp phòng "tra tấn", thấy Tần Thanh Man gắp một miếng sủi cảo hai mặt vàng ruộm cho mình, trực tiếp há miệng ra luôn.
Sủi cảo được để nguội tới nhiệt độ vừa vặn, không bỏng miệng chút nào, vừa vào miệng đã chinh phục được vị giác của Vệ Lăng.
Ngon quá.
Lúc Sở Sở nhìn thấy Vệ Lăng mở miệng ăn sủi cảo, cũng đã tự mình "tay làm hàm nhai".
Đôi tay nhỏ nhắn sạch sẽ nắm lấy hai đầu miếng sủi cảo chiên, nhẹ nhàng tách ra, lập tức lộ ra nhân sủi cảo ở bên trong.
Dưa chua ngấm đủ mỡ từ nhân thịt trở nên bóng loáng, màu xanh tươi của hành lá thế nhưng chỉ tối màu đi một chút, nằm bên trong miếng nhân nhìn nổi bật vô cùng.
Thổi thổi một chút, Sở Sở liền đem nửa miếng sủi cảo đút vào trong miệng.
Miệng c** nh*, một lần chỉ có thể ăn nửa cái, nếu không cậu cũng muốn giống như anh rể mỗi miếng một cái.
Từng cái từng cái ăn vào càng thơm, càng ngon.
Tần Thanh Man cũng nhìn thấy được sự phiền não của Sở Sở, cười nói: "Ngày mai gói cho em một ít sủi cảo cỡ nhỏ."
"Ưm ưm."
Sở Sở vừa nhai sủi cảo vừa gật đầu.
Sủi cảo ăn ngon quá, ngon đến mức cậu không muốn nói thêm cái gì nữa.
Một lớn một nhỏ đều đang thưởng thức sủi cảo chiên, Vệ Lăng nhận lấy đôi đũa trong tay Tần Thanh Man, gắp miếng sủi cảo chiên cuối cùng trong bát lên đưa tới miệng vợ mình.
Hắn vừa mới thấy rồi, sủi cảo này gói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/2952191/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.