Chu Dã trở về vào cuối tháng Sáu.
Anh ra khỏi nhà từ cuối tháng Tư, chuyến đi này kéo dài gần hai tháng.
Lần này đi quá lâu, đến mức khi thấy bố về, lão Tứ đang chơi ném bao cát với bạn bè lập tức vứt luôn bao cát, chạy nhào vào người bố.
“Bố!”
“Con trai cưng của bố đây mà.” Chu Dã cười ha hả, ôm bổng con trai lên, “Lớn thêm chút rồi này.”
“Bố ơi, người bố hôi quá.” Vừa được bố ôm, lão Tứ đã nhăn mặt nói.
“Ừ, mấy ngày nay bố chưa tắm. Lát nữa đi nhà tắm với bố, con giúp bố kỳ lưng nhé.” Chu Dã cười đáp.
Dù người có mùi nhưng lão Tứ không chê, vẫn ôm chặt lấy cổ bố, miệng lẩm bẩm than thở:
“Bố đi lâu quá rồi, con chẳng thấy bố đâu, phải lật cả album ảnh ra xem đấy, không thì quên mặt bố mất.”
Còn nhỏ nên trí nhớ cũng không giữ được lâu, mỗi tối trước khi ngủ đều phải nhìn ảnh bố. Cậu nhớ bố đến phát khóc.
“Lần này đúng là đi hơi lâu thật, lần sau bố sẽ về sớm hơn.”
“Bố nói phải giữ lời đấy.”
“Chắc chắn giữ lời.” Chu Dã nhìn quanh, không thấy lão tam đâu, liền hỏi: “Anh ba con đâu rồi?”
“Anh ba đi phố đồ cổ với ông nội Thẩm rồi, giờ cứ thứ Hai, Tư, Sáu là đi đấy.”
Chu Dã liền bế con về nhà.
Lúc này là bốn giờ chiều.
Cậu Cố không có nhà, ông đi công viên đánh cờ, khoảng ba giờ ra khỏi nhà, năm giờ mới về.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/2764522/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.