Thiết bị cũng khá giống như những gì cô nghĩ trước đó, thiết bị sấy khô khác thì dễ tìm, chủ yếu là thiết bị đóng hộp hải sản, nếu như họ tự làm dây chuyền sản xuất, nhất định phải đầu tư cái này, nếu như Phúc Nhân đồng ý đến chỗ họ thành lập phân xưởng, họ có thể tiết kiệm được rất nhiều.
Ôn Như Ý có chút hi vọng bọn họ sẽ mở phân xưởng bên này, cho nên sau khi gọi điện xong liền đi tìm Tần Trí Viễn, nhưng mà căn cứ huấn luyện của bộ đội cô không vào được, chỉ có quay trở về khu ký túc xá gia đình trước, đợi tối Tần Trí Viễn về mới nói chuyện này với anh.
Tần Trí Viễn nghe cô nói xong, trực tiếp bật cười: “Thế không phải càng tốt sao? Như thế chúng ta còn đỡ làm rất nhiều việc, sáng sớm ngày mai anh sẽ xin chính ủy.”
Ôn Như Ý suy nghĩ một lát rồi nói: “Thế chúng ta phải chuẩn bị một số hàng mẫu hải sản cho anh ấy xem thử, dẫn anh ấy đi dạo xem đất đai của chúng ta.”
Tần Trí Viễn gật đầu: “Đất đai thì em yên tâm, ở chỗ chúng ta không có gì khác, chỉ có đất đai rộng lớn, sửa sang lại hai nhà kho lớn bỏ trống lúc trước là được rồi, còn về hàng mẫu hải sản, ngày mai anh sẽ nói với bộ phận hậu cần một tiếng, bảo họ giữ lại một ít là được.”
Ôn Như Ý gật đầu: “Thế trưa mai em nấu cơm cho anh.”
Tần Trí Viễn cười một tiếng: “Sao hai ngày nay em lại tốt vậy, muốn nấu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-cuoc-song-hanh-phuc-tren-dao/1918376/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.