"Tôi không sao đâu."
Lục Thanh Nghiên nhẹ giọng an ủi Ngô Tiểu Anh đang lo lắng, máu trên mặt cô chỉ có thể đợi trở về rửa sạch.
"Cô có biết mình lợi hại cỡ nào hay không?"
Ngô Tiểu Anh nắm chặt tay Lục Thanh Nghiên không buông, tưởng tượng lại cảnh tượng vừa rồi không nhịn được nhiệt huyết sôi trào.
"Lợi hại cỡ nào?"
Lục Thanh Nghiên cảm thấy buồn cười nhìn Ngô Tiểu Anh.
"Rất lợi hại, tôi chưa từng gặp đồng chí nữ nào lợi hại như cô, không, đồng chí nam cũng không so được với cô."
Ngô Tiểu Anh càng nói càng kích động, nhớ tới một đám người trẻ tuổi trong thôn sợ hãi chạy trốn, không khỏi hừ một tiếng.
Hạ Dĩnh kéo Tề Huệ Lan đi về trước, đôi mắt sáng lấp lánh luôn nhìn Lục Thanh Nghiên.
"Đồng chí, chúng tôi có thể làm quen với cô không?"
Hạ Dĩnh đặc biệt thích anh hùng, vậy mà hôm nay thấy được nữ anh hùng, còn ở sơn thôn nhỏ như vậy.
Lục Thanh Nghiên nghiêng đầu nhìn về phía Hạ Dĩnh.
"Tôi tên là Hạ Dĩnh, đây là bạn tôi Tề Huệ Lan, chúng tôi đều rất thích cô."
Hạ Dĩnh kích động nói, sợ Lục Thanh Nghiên hiểu lầm: "Không phải loại thích đó, là thích anh hùng."
Lục Thanh Nghiên cười khẽ: "Tôi biết, không hiểu lầm."
"Tôi cảm thấy cô thật tốt, không giống người nào đó."
Hạ Dĩnh liếc xéo Lâm Tuyết đứng một bên, cười mỉa một cái.
Lâm Tuyết ấm ức đứng tại chỗ, không rên một tiếng.
"Làm ra dáng vẻ đó, giống như là người khác bắt nạt cô ta không bằng."
Hạ Dĩnh thực sự rất ghét Lâm Tuyết,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-mang-theo-chuc-ty-vat-tu-duoc-ga-dan-ong-tho-kech-sung-den-khoc/1255179/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.