Vương Kim Nga không dám tưởng tượng, nếu thực sự là Cẩu Đản làm, Vậy sau này nên làm gì bây giờ?
Cháu nội của bà ta ngoan như thế, còn nhỏ như thế, sao có thể làm ra chuyện này?
"Đi tìm Cẩu Đản tới."
Gương mặt của đội trưởng Từ âm trầm, biểu cảm vô cùng khó coi, nhìn còn đáng sợ hơn trước đây.
"Tôi lập tức đi tìm, lập tức đi tìm ngay."
Vương Kim Nga bị dọa sợ, vội chạy đi tìm Cẩu Đản không biết chạy đi đâu.
Đám người nhìn ra được đội trưởng Từ đang tức giận, không dám ở lại lâu, xoay người đi về phía Thanh Sơn.
Đội trưởng Từ nghiêm mặt, nổi giận đùng đùng rời đi.
Lục Thanh Nghiên vẫn chưa rời đi, đứng tại chỗ nhìn Chu Cảnh Diên cách đó không xa.
Thẩm Lâm thực tự giác muốn rời đi, Lục Thanh Nghiên đột nhiên gọi anh ta lại.
"Đồng chí Thẩm, nghe nói đội hai các anh có người tên là đồng chí Chu Quang Hoa, đã nhặt được một con gà trong hồng thủy."
"Nếu có thể, làm phiền anh đi nhắc nhở ông ta ném đi."
Biểu cảm của Thẩm Lâm hơi kỳ lạ, nhìn về phía Chu Cảnh Diên bên cạnh.
"Thực ra không cần nhắc nhở cũng được."
Thẩm Lâm cười ngượng ngùng: "Người nọ không phải người tốt gì, sinh bệnh trúng độc không liên quan tới chúng tôi."
Lục Thanh Nghiên nhìn kỹ Thẩm Lâm, nghe ra được lạnh lẽo trong lời nói của anh ta:
"Ừm, cũng được."
"Vậy tôi đi trước, hai người nói chuyện đi."
Thẩm Lâm vẫy tay, đi nhanh lên núi.
Đợi Thẩm Lâm rời đi xong, Lục Thanh Nghiên đi về phía Chu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-mang-theo-chuc-ty-vat-tu-duoc-ga-dan-ong-tho-kech-sung-den-khoc/1255785/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.