Nhìn ghét bỏ trong mắt Lục Thanh Nghiên, Trần Ni nghiến răng, tự ti khiến cô ta sinh ra ghen ghét, ác độc.
Cô ta hận, hận mệnh của Lục Thanh Nghiên tốt, hận mình sinh ra ở gia đình như vậy, hận cuộc sống của mình lại ở niên đại đáng chết còn bần cùng này.
Dựa vào cái gì xem thường cô ta, cô có tư cách gì?
“Tôi rất thành tâm mà, tôi sẽ không nói với người khác hai người nướng thịt trên núi, cũng không nói cho người khác hai người đang cắt đuôi của xã hội chủ nghĩa.”
Trần Ni lấy lui làm tiến, nhận định Lục Thanh Nghiên sẽ bị cô ta dọa sợ, đến lúc đó còn không phải mặc cô ta xoa bóp.
Bảo Nhi bị lời nói của Trần Ni dọa sợ, run lẩy bẩy không dám nói lời nào.
Lục Thanh Nghiên hơi tức giận, đôi mắt mang cười thực ra lạnh như băng nguy hiểm.
Cô ít khi tức giận, nhưng một khi tức giận cũng không phải dễ chọc.
Nhẹ nhàng vỗ Bảo Nhi bên cạnh vì Trần Ni mà sợ hãi, ánh mắt Lục Thanh Nghiên lạnh lùng nhìn về phía Trần Ni.
“Cô có thể đi nói cho người khác thử xem!”
“Cái gì?”
Trần Ni còn chưa kịp phản ứng, cô ta cho rằng Lục Thanh Nghiên sẽ sợ hãi, ai ngờ lại có kết quả như vậy.
“Chỉ ăn một con chuột tre, là cô ngốc hay cô cho rằng tôi vô tri?”
Lạnh lẽo trong mắt Lục Thanh Nghiên khiến Trần Ni chưa từng gặp qua việc đời sợ hãi.
Thấy Lục Thanh Nghiên chán ghét cô ta, Trần Ni nỗ lực kìm nén lửa giận:
“Cô hiểu lầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-mang-theo-chuc-ty-vat-tu-duoc-ga-dan-ong-tho-kech-sung-den-khoc/1255941/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.