Cố Kim và mọi người ngồi ở nhà Cố Thiết Chùy một lúc, rồi đi chúc Tết những nhà khác.
Cố Khanh Khanh suốt buổi chỉ ăn vặt, má phồng lên, miệng không ngừng nhai, Cố Bảo còn cười trêu cô.
Có nhà ông nội nhỏ giữ họ lại ăn trưa, Cố Kim cười uyển chuyển từ chối: “Nhà đang nấu cơm rồi.”
“Được rồi, lần sau cả nhà tụ họp nhé.”
“Vâng, chú vào đi, ngoài trời lạnh lắm.”
Cố Khanh Khanh theo cha đi chúc Tết họ hàng, bụng cũng no căng, về nhà ngồi thoải mái trước lò sưởi, hai bé đang chơi trong phòng khách với Sở Uyên và Tiểu Hủ, cô không cần phải nhọc lòng.
Sở Đại ngồi cạnh cô, cầm kẹp thêm củi vào lò.
"Cố Khanh Khanh buồn cười, hơ ấm tay rồi ôm mặt nhìn anh: “Có phải từ khi kết hôn với em, anh nhóm lửa nhiều hơn không?”
Anh cười bổ xung: “Còn chẻ củi nữa.”
Trương Thúy Phân và Hàn Liên Tâm đang nhào bột, Cố Tài mặc tạp dề chuẩn bị xào rau, nghe vậy không nhịn được hỏi: “A Đại, nhà cháu dùng bếp ga à?”
“Vâng, nhà cháu gần biển, dùng gas tiện hơn.” Sở Đại thêm củi vào lò: “Trước khi kết hôn nhà không nấu nướng, toàn ăn ở nhà ăn.”
Trước khi vào Binh Đoàn cũng như thế, Sở Uyên đi năm bữa nửa tháng mới về một lần, đi đâu làm gì anh không biết cũng không hỏi, lúc nhỏ thường sang nhà họ Chữ ăn ké, lớn lên thì tự đi nhà ăn ăn cơm.
Chỉ từ khi Cố Khanh Khanh về làm dâu, mới có cảm giác của nhà.
“Vậy thì lạnh lẽo quá,” Cố Tài mở nắp nồi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/2694102/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.