Mẹ Hà xách đồ tiến vào từ bên ngoài thì nhìn thấy dáng vẻ cười to của con rể. Tuy rằng trên mặt không lộ ra vẻ gì nhưng trong lòng mẹ Hà rất vui vẻ.  Nhìn xem, nhìn xem. Đây mới là cách ở chung đúng đắn của vợ chồng. Kết hôn hơn ba năm, quan hệ của hai người còn tốt như vậy. Thật sự khiến người làm mẹ là bà cảm thấy vui vẻ.  "Ủa mẹ? Tại sao hôm nay mẹ đến đây vậy?"  Một giây trước Hà Ngọc Yến còn hơi cạn lời khi nhìn thấy dáng vẻ cười to của chồng, cô vừa định duỗi tay nhéo thịt ngứa của anh thì thấy mẹ ruột đã đến đây.  "Nếu mẹ mà không tới thì chỉ sợ con quên làm đồ mới cho hai đứa nhỏ."  Hà Ngọc Yến vỗ trán một cái, hình như cô thật sự quên mất, mọi chuyện cuối năm quá nhiều. Trong khoảng thời gian này cô không chỉ bận rộn chuyện ăn tết, cô còn phải chuẩn bị đồ đạc đi học, khảo sát nhà trẻ để đưa con đi học…, tất cả mọi chuyện đều đang tiến hành đồng bộ.  Phía bên kia, mấy đứa trẻ còn đang thảo luận đề tài "Kiếm tiền" nặng nề này đã bắt đầu hoan hô khi nhìn thấy mẹ Hà xuất hiện: "Bà ngoại, bà ngoại. Bà ngoại tới……"  Hai đứa trẻ nói, trực tiếp lôi kéo bé Xuân Mai cùng chạy về phía mẹ Hà. Mỗi đứa ôm một cái đùi của mẹ Hà, ríu rít nói chuyện. Nhìn thấy bé Xuân Mai đứng ở kia không biết làm sao, Viên Viên và Đan Đan duỗi tay kéo người qua bổ nhào vào đùi của mẹ Hà.  Sự nhiệt tình như 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/2923932/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.