Tinh thần Đại Ngưu bất ổn, nhưng Ngọc Nương là yêu quái ngàn năm tuổi, cho dù tu vi bị tổn hại, cũng không thể nào không phải đối thủ của Đại Ngưu?
Tô Tiểu Lạc nhìn kỹ, ánh mắt dừng lại trên pháp khí đeo ở eo Đại Ngưu.
Thì ra là vậy!
Đại Ngưu bị khống chế, Ôn Dữ dùng còng tay khóa hắn lại, hắn nghiến răng ken két, gồng mình cố thoát khỏi còng tay.
Ngọc Nương mở mắt ra, nhìn hắn với vẻ không dám tin, mang theo tia hy vọng cuối cùng hỏi: "Anh ấy bị sao vậy? Bị ma nhập sao?"
Tô Tiểu Lạc nói: "Hắn ta từng học y, nhưng vì quá xấu xí nên bị mọi người xa lánh, sau khi trở về đây lại bị ảnh hưởng bởi bức xạ của tảng đá kia, nên mới có tinh thần thất thường."
"Vậy là anh ấy không cố ý làm tôi bị thương." Ngọc Nương vẫn còn ôm ảo tưởng.
"Hắn ta biết cô là hồ ly, mục đích tiếp cận cô cũng là vì trái tim của cô." Tô Tiểu Lạc hoàn toàn phá vỡ ảo tưởng của Ngọc Nương, ném một cuốn sách cổ xuống đất.
"Thứ này chắc là do tên đạo sĩ năm xưa để lại, vì là bản sao chép nên nhiều thông tin không rõ ràng. Nhưng bên trong có phương pháp nhận dạng hồ ly rất chi tiết, thậm chí còn có cả chân dung của cô."
Ngọc Nương nhặt cuốn sách cổ lên, quả nhiên nhìn thấy chân dung của mình trên đó, cô ấy lẩm bẩm: "Tôi không muốn phi thăng, tôi chỉ muốn tìm một người sống cuộc sống bình dị, tại sao lại khó khăn như vậy?"
Mị Nương vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thien-kim-huyen-hoc-xuong-nui/2350663/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.