Chuyện của Thương Thương khiến Khương Tri Tri phải suy nghĩ suốt cả đêm. Ngày hôm sau, cô còn chạy đến thư viện tra cứu tài liệu, xem thử trong các sách lịch sử có ghi chép gì về chuyện này không.
Lật tìm cả buổi mà chẳng thấy gì, cuối cùng cô lại chuyển sang đọc một số truyền thuyết về cổ độc.
Có một cuốn tiểu thuyết mô tả rất chi tiết, khiến Khương Tri Tri cảm thấy, có lẽ tác giả thực sự hiểu biết đôi chút về vấn đề này.
Cuối cùng, cô quyết định mượn sách về nhà để từ từ nghiên cứu.
Dù sao cũng là bệnh cấp cứu, có gì hay nấy, cứ đọc trước đã rồi tính sau.
Rời khỏi thư viện, Khương Tri Tri đi đến bãi đỗ xe để lấy xe đạp, nhưng tìm khắp nơi cũng không thấy đâu.
Cô cảm thấy rất khó hiểu. Rõ ràng lúc đầu cô đỗ xe ngay gần cửa, sao tìm cả bãi mà vẫn không thấy?
Cô bèn đến hỏi bác trông xe ở cổng, nhưng ông ấy cũng không thấy gì. Hơn nữa, vào giờ tan tầm, xe ra vào nhiều, ông ấy cũng không thể trông coi hết được.
Khương Tri Tri đành bất lực, chỉ có thể đi đến trạm xe buýt để bắt xe về nhà.
Chiếc xe đạp đang yên đang lành mà lại mất tiêu.
Cô cũng không đi báo cảnh sát, vì biết có báo cũng chẳng tìm lại được.
Xe buýt vì phải đi đường vòng nên khá chậm, giữa đường còn phải đổi tuyến một lần.
Lúc chuyển xe, Khương Tri Tri tình cờ gặp Hứa Minh Nguyệt cũng đang đợi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726830/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.