Khương Tri Tri vội vàng ôm Thương Thương vào phòng ngủ, nằm xuống cùng con bé, chạm vào trán rồi bắt mạch cho bé, mọi thứ đều bình thường.
Cô bé gần như ngủ ngay lập tức, trở mình một cái rồi rúc vào lòng mẹ, bàn tay nhỏ nắm lấy áo của Khương Tri Tri, đôi chân cũng gác lên người mẹ, hít thở đều đều, ngủ rất say.
Giống như lúc ngủ bình thường, không có gì khác lạ.
Chu Tây Dã ôm Tiểu Chu Kỷ ngồi bên mép giường, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào của con gái, cũng rất lo lắng: “Không sao chứ? Có cần đến bệnh viện không?”
Khương Tri Tri lắc đầu: “Đến bệnh viện cũng không kiểm tra ra kết quả gì, cứ chờ xem sao. Bây giờ Thương Thương không có vấn đề gì, chỉ là đang ngủ rất sâu thôi.”
Phương Hoa và Chu Thừa Ngọc từ bên ngoài trở về sau khi đốt ngải cứu, mang theo mùi hương nồng nàn của ngải, đứng bên giường lo lắng: “Hay là chúng ta lén đi tìm một bà đồng xem sao?”
Chu Thừa Ngọc tán thành: “Cô nghe nói có một người xem bói rất giỏi.”
Khương Tri Tri lắc đầu: “Chờ đã, xem Thương Thương ngủ dậy thế nào đã.”
Cô cũng tin vào những chuyện này, dù gì linh hồn cô cũng đã từng xuyên qua xuyên lại, nhưng trong tiềm thức lại cảm thấy bệnh của Thương Thương không liên quan đến chuyện đó, mà là do ăn thịt rắn.
Vì lo cho Thương Thương, cả nhà cũng không có tâm trạng ăn tối, tất cả đều ở trong phòng ngủ của Khương Tri Tri, nhìn cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726831/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.