Khương Tri Tri chỉ liếc nhìn Chu Tây Dã một cái, mỉm cười, nhưng không vạch trần anh ta ngay tại chỗ.
Tống Đông vẫn đang khen ngợi Chu Tây Dã biết chăm lo cho gia đình, bây giờ rất có phong thái của một người đàn ông của gia đình.
Hứa Minh Nguyệt cũng cười bên cạnh: “Anh cũng nên học hỏi Tây Dã nhiều hơn đi, đừng có suốt ngày nói dối.”
Nói xong, cô ấy quay sang nhìn Khương Tri Tri: “Em không biết đâu, có lần anh ấy đi uống rượu với bạn bè, nhưng lại bảo với chị là lãnh đạo gọi anh ấy đi họp khẩn cấp. Hôm đó trùng hợp chị dẫn Duyệt Duyệt từ cung thiếu nhi về, Duyệt Duyệt nói muốn ăn điểm tâm của thầy Cung.”
“Chị liền dẫn Duyệt Duyệt đi mua, ai ngờ lại thấy anh ấy đang ngồi trong nhà hàng bên cạnh, uống rượu với bạn bè.”
Tống Đông vội kêu oan: “Chỉ có một lần đó thôi, sao lại bảo là suốt ngày được? Sau đó anh có nói dối lần nào nữa đâu.”
Khương Tri Tri bật cười: “Đi uống rượu với bạn bè, sao lại không dám nói thật với chị dâu?”
Hứa Minh Nguyệt lạnh lùng cười: “Bởi vì đi cùng là đồng nghiệp nữ chứ sao. Chị chỉ thấy lạ là, Tống Đông trông bình thường thế này, sao lại được phụ nữ thích thế không biết.”
Mồ hôi trên trán Tống Đông sắp rơi xuống, cảm giác như tự đào hố chôn mình, dở khóc dở cười: “Thật ra, trước khi đi anh hoàn toàn không biết là sẽ đi uống rượu, chỉ biết là đến cơ quan thôi.”
“Đến nơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726867/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.