Thẩm Phàm Tinh tính toán kỹ, chỉ còn ba ngày nữa là phải rời đi, chính xác là còn sáu mươi tám tiếng.
Thế mà mối quan hệ giữa cô và Chu Tri Uẩn vẫn chưa có tiến triển gì.
Cô ngồi xếp bằng trên giường, cầm bộ bài tây tính tới tính lui.
Tô Lệ ngồi bên cạnh, thấy Thẩm Phàm Tinh cứ nghịch bài mãi thì tò mò hỏi:
“Cô không phải biết tính sao? Sao không tính thử xem có thể đến với Chu Tri Uẩn không?”
Thẩm Phàm Tinh ngẩng đầu, nhướng mày cười:
“Chắc chắn là được chứ! Tôi còn tính ra là bọn tôi có thể sinh ba đứa con cơ mà!”
Tô Lệ cười khẩy:
“Cô đang mơ à? Kế hoạch hóa gia đình thì không được sinh ba đứa đâu.”
Thẩm Phàm Tinh chẳng quan tâm:
“Nhưng nếu sinh một lần ba đứa thì sao?”
Nói rồi cô vẫy tay gọi Tô Lệ:
“Lại đây, tôi xem cho cô một quẻ!”
Tô Lệ có chút động lòng nhưng lại sợ Thẩm Phàm Tinh nói mấy điều không hay.
Cuối cùng vẫn không kìm được mà ngồi xuống cạnh Thẩm Phàm Tinh:
“Tính sao đây?”
Thẩm Phàm Tinh búng tay cái “tách”:
“Chờ chút nhé.”
Cô bò tới đầu giường, lấy từ ngăn kéo ra một cái mai rùa và ba đồng tiền đồng:
“Nè, cô lắc đi.”
Tô Lệ nghi ngờ, ôm lấy rồi lắc, miệng vẫn lẩm bẩm:
“Nếu kết quả không tốt thì cô cũng đừng nói ra nhé.”
Thẩm Phàm Tinh nhún vai:
“Tôi không giỏi nói dối đâu, nhanh lên.”
Tô Lệ gieo quẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726899/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.