Thẩm Phàm Tinh lại cùng trợ lý nhỏ đi mua sắm hai ngày, còn đi một chuyến ra ngoại ô, tìm một nghệ nhân làm lưu ly lâu năm để đặt làm một đôi Tỳ Hưu bằng lưu ly màu vàng.
Khi đặt làm, cô còn dặn dò nghệ nhân: miệng Tỳ Hưu nhất định phải to, đầu nhất định phải ngẩng lên, dưới bụng nhất định phải có thêm một con Tỳ Hưu nhỏ.
Trợ lý nhỏ tỏ ra tò mò, khi quay lại xe thì hỏi Thẩm Phàm Tinh:
“Chị ơi, mấy thứ này ngoài thị trường có đầy mà, sao còn phải mất công đi xa như vậy để đặt làm?”
Thẩm Phàm Tinh xua tay:
“Không giống đâu. Ở ngoài thị trường là sản xuất hàng loạt, cùng một khuôn đúc ra, không còn linh khí nữa. Cái này là nghệ nhân đích thân làm thủ công, có linh tính.”
Trợ lý nhỏ lẩm bẩm:
“Hèn gì cái vòng tay chiêu tài em mua ở cầu vượt chẳng có tác dụng gì cả.”
Thẩm Phàm Tinh bật cười, nói với tài xế:
“Đi tới Phan Gia Viên.”
Trợ lý nhỏ ngạc nhiên:
“Chị không mệt sao? Còn muốn đi dạo? Đến nơi chắc cũng gần tan tầm rồi.”
Thẩm Phàm Tinh cười tươi:
“Chính vì sắp tan tầm, mới dễ nhặt được hàng hời.”
Xe quay về trung tâm thành phố, tài xế đột nhiên lẩm bẩm:
“Kỳ lạ thật, chiếc xe phía sau, từ sáng đã đi theo mình rồi.”
Thẩm Phàm Tinh quay lại nhìn, từ chỗ cô ngồi thì không thấy gì:
“Xe gì thế? Anh chạy chậm lại chút.”
Tài xế giảm tốc độ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726922/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.