Thẩm Phàm Tinh chỉ lên lầu: “Hình như có gì đó bị đổ rồi, Chu tổng không định lên xem thử sao?”
Chu Văn Lượng đẩy kính mắt: “Không sao, chẳng có gì…”
Câu còn chưa dứt, quản gia đã vội vã chạy vào, ghé sát tai Chu Văn Lượng nói mấy câu, chỉ thấy sắc mặt hắn lập tức thay đổi. Ánh mắt trở nên lạnh lẽo, liếc nhìn Thẩm Phàm Tinh, rồi nói với quản gia:
“Trông chừng bọn họ, đừng để họ đi lung tung.”
Nói xong, hắn vội vàng rời đi.
Quản gia vung tay, lập tức từ đâu xuất hiện mấy gã đàn ông cao to lực lưỡng, trong tay còn cầm theo vũ khí.
Tô Lệ sợ đến mức mặt mày tái nhợt, nhanh chóng núp sau lưng Thẩm Phàm Tinh: “Chuyện này là sao vậy?”
Thẩm Phàm Tinh liếc cô ta một cái: “Cô sợ cái gì? Không phải chính cô tự nguyện đến à? Chu Văn Lượng đã cho cô bao nhiêu tiền?”
Tô Lệ run rẩy đến nói không rõ lời: “Không… tôi cũng không ngờ mọi chuyện lại như vậy, Phàm Tinh… chúng ta có c.h.ế.t ở đây không?”
Thẩm Phàm Tinh chán ghét đẩy cô ta ra: “Cô im đi, tôi không có ý định c.h.ế.t chung với cô đâu.”
Nói xong thì đi đến ghế ngồi xuống, bắt đầu lục lọi đồ đạc trên bàn làm việc.
Tô Lệ nhìn mấy gã đàn ông đứng canh ở cửa, sợ đến mức hai chân run lẩy bẩy, lại rón rén đi đến bên cạnh Thẩm Phàm Tinh: “Phàm Tinh…”
Thẩm Phàm Tinh quay mặt đi, không thèm để ý đến cô ta.
Bên ngoài vang lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726926/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.