Cố Nguyệt Hoài trở về nhà, rửa mặt cho Yến Thiếu Đường xong rồi dỗ cô bé đi ngủ.
Cố Chí Phượng và Cố Tích Hoài mệt nhọc một ngày cũng đi ngủ sớm.
Trong phòng im ắng, Cố Nguyệt Hoài cũng tiến vào không gian Tu Di bắt đầu lao động thường ngày.
Mấy ngày nay cô góp nhặt được rất nhiều gạo và mì, cô còn dành ra một mảnh đất để trồng bông và các loại rau theo mùa, trong không gian tràn ngập cảnh thu hoạch thịnh vượng, mỗi lần bước vào không gian Tu Di, cô đều cảm thấy tâm trạng vô cùng buông lỏng.
Mà thay đổi lớn nhất chính là những mầm nhân sâm ở ven ruộng, sau một thời gian sinh trưởng, cây nhân sâm đã xòe lá, thậm chí còn nở những bông hoa nhân sâm nhỏ, sự thay đổi đáng mừng này lại tăng thêm chút vẻ rực rỡ cho đội quân thực vật trong không gian.
Cô thu hoạch rau theo mùa trên đồng và một lần nữa gieo lại.
Trong kho nhà tranh bây giờ có sự phân biệt rõ ràng, có mì gạo, bông, ngô, củ cải, rau xanh, v.v., mỗi thứ chất thành một ngọn núi nhỏ. Trong mắt Cố Nguyệt Hoài, chỗ lương thực này không thua gì núi vàng núi bạc.
Sau khi làm việc xong, Cố Nguyệt Hoài lại bắt đầu chạy quanh nhà tranh, chuyện này đã tạo thành thói quen của cô.
Khi ra khỏi không gian Tu Di, nhìn Yến Thiếu Đường ngủ say, chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo mịn màng của cô bé, cô đếm từng ngày trong lòng, chỉ mong anh đến nhanh hơn, cũng có chút chờ mong khi anh nhìn thấy Yến Thiếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/1707305/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.