“A!!!!” Tiếng hét chói tai của người phụ nữ nhà họ Vương như muốn phá vỡ bầu trời, sắc mặt người nhà họ Vương thay đổi, xoay người hốt hoảng bỏ chạy.
Anh cả Vương và anh hai Vương một bên kêu Vương Vệ bình tĩnh, một bên kéo cha mẹ Vương chạy nhanh.
Tiêu Hiểu vốn đang lo Vương Vệ sẽ thật sự c.h.é.m người, nhưng vừa thấy anh chỉ là gắt gao đuổi theo sau người nhà họ Vương thì yên tâm, với tốc độ của anh, nếu thật sự muốn c.h.é.m thì đã sớm đuổi kịp.
TBC
Người nhà họ Vương bị đuổi nên sợ hãi thét chói tai, Vương Vệ ở phía sau giơ d.a.o chẻ củi đuổi theo, vẻ mặt hung dữ như ác quỷ đòi mạng.
Người của thôn Tiểu Tiền lập tức bị tình huống này kinh động nên đi ra vây xem, thấy Vương Vệ thật sự giơ d.a.o muốn c.h.é.m người thì trong lòng run sợ, chỉ ở bên cạnh dùng miệng khuyên bảo chứ không có ai dám đi lên cản anh.
Lúc này Vương Đức Thắng đi ra, ông ta ngăn phía trước Vương Vệ: “Nhóc Vệ, bỏ d.a.o xuống, nếu thật sự c.h.é.m người, chính cậu cũng sẽ bị bắt, nghe lời tôi, cậu là đứa trẻ tốt, cho dù là chuyện gì, bọn họ tốt xấu gì cũng là cha mẹ cậu, cứ nhịn đi vậy…”
Sự điên cuồng trong mắt Vương Vệ dương như thoáng bình tĩnh, thấy là Vương Đức Thắng thù ngừng lại tại chỗ.
Người nhà họ Vương vừa thấy Vương Đức Thắng khuyên được Vương Vệ thì may mắn giống như thoát khỏi quỷ môn quan, cha Vương bị Vương Vệ giơ d.a.o chẻ củi đuổi theo hết nửa thôn, tẩu hút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-vo-chong-dai-lao/2205383/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.