“Con bé hình như đói rồi, em đút cho con bé một miếng sữa đi.” Đối mặt với tiếng khóc, Phó Thập Đông bình tĩnh hơn Diệp Ngưng Dao rất nhiều, anh nhẹ nhàng mở bỉm của đứa bé ra, bên trong rất khô ráo, chắc chắn là đứa nhỏ muốn bú mẹ.
Diệp Ngưng Dao sửng sốt một chút, không biết kế tiếp nên làm như thế nào?
Phó Thập Đông bảo cô ngồi ở đầu giường, sau đó bế đứa bé đặt lên ngực cô, bước tiếp theo, mặt anh đỏ bừng, khó chịu ho khan một tiếng: “Em cho con bé ăn đi, anh đút cho em.”
Bởi vì mang thai, bộ ng.ực của Diệp Ngưng Dao lớn hơn trước gấp hai vòng, cô đỏ mặt c.ởi quần áo ra, cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Đứa nhỏ trong lòng dường như ngửi thấy mùi thơm của sữa, đứa nhỏ nhắm mắt, há cái miệng nhỏ nhắn tìm kiếm chính xác nguồn sữa.
Âm thanh nuốt sữa “òm ọp òm ọp” rất rõ ràng trong căn phòng yên tĩnh này.
Diệp Ngưng Dao trợn mắt há mồm, không dám nhìn thẳng vẻ mặt của người đàn ông dù chỉ một chút.
“Nào, ăn cơm đi.” Biết da mặt cô mỏng, Phó Thập Đông múc một thìa cháo kê còn nóng hổi đưa lên miệng cô, giả vờ thoải mái hỏi: “Khi nào thì mẹ chúng ta đến? Để anh đi ra nhà ga đón bà ấy.”
Diệp Ngưng Dao ngượng ngùng mở miệng, cháo kê rất thơm, làm cho cô càng thấy đói bụng.
Nuốt cháo xuống, cô nhớ lại nội dung trong thư không xác định nói: “Trong thư không nói tới, chỉ nói tháng này bà ấy sẽ tới.”
Sau đó hai người câu được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-dau-qua-tim-cua-vai-ac/1310578/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.