Suy cho cùng cũng là bọn trẻ kết hôn, ý kiến bọn chúng quan trọng nhất!
Cố Nghiên và Trình Kính Tùng nhìn nhau một cái, cũng không ai có ý kiến gì, cùng nhau trả lời: “Chúng cháu đều nghe theo bà/bà nội ạ."
“Thế thì cứ quyết định như vậy đi!” Mặc dù bà nội Cố rất tiếc nuối cháu gái không thể ở bên cạnh mình lâu hơn chút, nhưng khi nghĩ đến cô sắp có gia đình riêng của mình, bà ấy bèn cảm thấy vui vẻ trở lại, hạnh phúc nhuốm lên cả chân mày nói: “Đợi mai bà sẽ đi mua đồ cưới cho A Nghiên nhà chúng ta, sau đó đi nói với mọi người rằng cháu gái bà sắp phải kết hôn rồi."
“Đến lúc đó cháu đi cùng bà." Khi cô nói chuyện, mặt Cố Nghiên đã đỏ rực.
“Được được được."
“Bà, bà... bà không còn yêu cầu gì khác nữa ạ ?” Thấy bà ấy cứ trì trệ không nói vào việc chính, Trình Kính Tùng nhịn không được mà hỏi, trên khuôn mặt tuấn tú không giấu được vẻ lo lắng lẫn xấu hổ.
Anh tự biết bản thân cái gì cũng không thể cho được cho Nghiên Nghiên, nhưng nghèo vẫn là nghèo, nếu về phần tài sản một chút cũng không nhắc đến đến, vậy thì là loại đàn ông gì nữa chứ?
Cố Nghiên thầm nghĩ trong lòng rằng anh chàng này cũng ngốc thật!
“Đương nhiên có rồi!” Bà nội Cố trông như như vừa bị nhắc nhở, lập tức nghiêm mặt.
“Bà nói đi ạ.” Trình Kính Tùng thầm nghĩ trong lòng, bất kể bà nội muốn gì, anh đều phải cố gắng đưa, nếu thật sự không thể, anh cũng sẽ làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-anh-chong-tho-kech-yeu-vo-nhu-vang/2722173/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.