Tuy đối phương là đại đội trưởng của họ, nhưng để mà nói thì bình thường bọn họ cơ bản không tiếp xúc với nhau là mấy, chẳng lấy gì làm thân thiết, nhưng hôm nay không biết vì cớ gì mà ông ấy lại đặc biệt chạy đến đây tìm người?
“Đã xảy ra chuyện gì rồi sao?” Không chờ Cố Nghiên nói, Trình Kính Tùng đã vội hỏi dồn.
Theo lẽ thường, nhất định là đã gặp phải chuyện cấp bách gì đó, nếu không thì đại đội trưởng không thể nào có biểu hiện khác thường như vậy.
Dẫu sao ông ấy cũng quản lý cả một đại đội, có một số việc không thể chậm trễ.
“Cái này em cũng không biết, ông ấy không nói, chỉ vội vàng cuống cuồng muốn tìm chị A Nghiên, khả năng là có chuyện quan trọng gì đó.” Cố Nhị Ni lắc đầu, ngữ khí khẩn thiết nói thêm vào.
“Chúng ta đi xem thử xem!” Cố Nghiên đương nhiên là không thể ngồi yên được nữa, nhấc chân sải từng bước lớn ra bên ngoài.
Không biết nên khóc hay là cười, trùng hợp làm sao cô vừa bước chân ra ngoài liền không hẹn mà đυ.ng phải đại đội trưởng.
Đương nhiên, đi theo cạnh một chiếc xe lừa còn có cả Triệu Kiến Minh và Cố Nguyệt.
Một đường này vừa đi hai người vừa cẩn thận ngẫm nghĩ, đều cho rằng chuyện này là do Cố Nghiên bọn họ làm, vì vậy ánh mắt khi họ nhìn về Cố Nghiên đều hận như không thể “ăn tươi nuốt sống” cô.
Đặc biệt khi Cố Nguyệt nhìn thấy đại đội trưởng của đại đội Hướng Dương cũng đến, liền chua ngoa lại cay nghiệt buông lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-anh-chong-tho-kech-yeu-vo-nhu-vang/2722226/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.