“Chẳng phải mới cho cháu đó sao?” Bà cụ Lạc ngạc nhiên, thường ngày bà ta vẫn hay cho Lạc Xuân Mai mấy xu tiêu vặt, cho nên lẽ ra con bé không thiếu tiền mới phải.
Lạc Xuân Mai thận trọng quan sát sắc mặt bà nội rồi nói: “Cháu muốn mua cho thanh niên trí thức Từ chút đồ dinh dưỡng, để ảnh bớt thù ghét nhà mình, mà đồ bình thường sợ ảnh chướng mắt, cháu muốn mua một lon sữa bột mạch nhũ…”
“Bột mạch nhũ?” Bà cụ Lạc kêu lên kinh ngạc, đời này bà ta còn chưa được uống thứ đó đâu, nghe là biết đắt đỏ thế nào, hình như giá phải mấy đồng, “Không được, cháu có thể đưa cơm cho nó mấy bữa, nhưng đồ bổ dưỡng thì không có.”
“Bà nội, bà giúp cháu một chút đi mà.” Lạc Xuân Mai thẽ thọt van nài, nhưng bất kể cô ta cầu xin thế nào đều không thể khiến bà cụ Lạc đồng ý.
Bà cụ Lạc coi tiền quý như tính mạng mình, làm sao có thể chịu bỏ tiền cho người ngoài?
Dù tương lai nó có được làm to, bà ta cũng chỉ tính đến khi đó hẵng đu lên, như vậy cũng kịp, vội cái gì chứ.
Cô cháu gái này đúng là còn quá nhỏ tuổi, không hiểu thế sự, quá nôn nóng.
Bên kia, nhà Lạc Quốc Vinh tối nay ăn sủi cảo. Lạc Quốc Vinh phụ trách nhào bột, Ngô Tiểu Thanh điều nhân, hai vợ chồng phối hợp ăn ý.
Lạc Di ngồi trước bàn ăn, đám sủi cảo trắng trẻo dần thành hình trong tay cô.
Những người khác không ai nhàn rỗi, thi nhau giúp khâu này đoạn kia, ai nấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-bi-ep-tro-thanh-nu-phu-toi-thuong/2513338/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.