Sợi tóc rủ xuống, rơi xuống bên cạnh gương mặt trắng nõn của cô, Thẩm Trình nhớ lại giọng điệu dịu dàng một cách quá đáng của cô, xấu hổ khó nói nên lời.
Rốt cuộc vừa nãy là anh nghĩ nhiều rồi.
Quả nhiên, trong mắt cô chỉ có bệnh nhân.
Cũng may anh là bệnh nhân đó.
Giang Niệm Tư chữa bệnh cho Thẩm Trình trong có vẻ rất đơn giản, không có nhiều phức tạp.
Bây giờ vẫn chưa có kết quả, mọi người vẫn giữ nguyên thái độ nghi ngờ.
Thế này là xong rồi?
Tất cả bác sĩ đều cảm thấy không có gì thú vị, nên đường ai nấy đi.
Cuối cùng Hứa Quan Quan cũng chỉ nhìn một cái rồi rời đi.
Bác sĩ Lưu kéo tay cô ấy nói: “Cô nhìn thấy chưa, lúc nãy biểu cảm mà đồng chí Thẩm nhìn nha đầu thối đó, rõ ràng là không đúng lắm, cũng không biết làm sao mà nha đầu này lại quyến rũ được đồng chí Thẩm, bác sĩ Hứa, tôi nói cô nghe, cô phải nắm chắc vào, nha đầu thối đó nhanh mềm nhanh miệng, còn có khuôn mặt mê hoặc nữa, cô để cho nhiều cô gái như thế ở bên cạnh đồng chí Thẩm, cẩn thận đến lúc đó lại hối hận, không bằng nhanh chóng nghĩ cách đưa cô ấy đi đi.
Hứa Quan Quan thở dài một hơi, quả nhiên, cho dù là làm nghề gì, nhân phẩm đều chênh lệch không đều nhau.
“Bác sĩ Lưu, đúng là tôi thích Thẩm Trình, nhưng mà Hứa Quan Quan tôi cũng có sự kiêu ngạo của riêng mình, tôi bám lấy anh ấy, theo đuổi anh ấy, được dựng nên khi anh ấy chưa có đối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-quan-nhan-mat-lanh-bi-my-nhan-om-yeu-lam-kho/2598425/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.