“Em đã từng chữa trị cho Thẩm Trình và ông nội Thẩm.” Giang Niệm Tư giải thích một cách ngắn gọn xúc tích.
Giang Bằng Vũ bỗng nhiên hiểu ra, thì ra trong khoảng thời gian đó người chữa bệnh cho Thẩm Trình chính là Tư Tư nhà bọn họ?
Đây là loại duyên phận kỳ diệu gì vậy nè.
Chỉ tiếc là...
Anh ta đã giới thiệu em gái mình cho Thiệu Dương rồi.
Hơn nữa trạng thái của Thiệu Dương rõ ràng là đã thích em gái mình rồi.
“Tư Tư, em đến vội vàng quá, thư của anh vừa mới gửi đi không lâu, chắc em vẫn chưa đọc được thư anh viết cho em đâu, có chuyện này anh muốn kể với em”
“Chuyện gì vậy?” Giang Niệm Tư hỏi.
Giang Bằng Vũ đáp: “Thiệu Dương nói với anh, anh ấy nói rất muốn đến nhà thăm hỏi, nhưng cuối cùng lại không đi được, chuyện đó là có lý do, bởi vì anh ấy...”
DTV
“Anh bớt nói chút đi.”
Giang Niệm Tư thở dài: “Em đã đoán được rồi, các anh đi Bắc Thành cứu viện đúng không?”
Em gái quá thông minh, khiến cho Giang Bằng Vũ có cảm giác thành tựu.
“Vậy, em có trách cậu ấy không?”
Giang Niệm Tư lắc đầu một cái: “Nếu là bởi vì nguyên nhân bất khả kháng, em làm sao có thể trách anh ấy?”
Nguyên nhân bất khả kháng, Giang Bằng Vũ cảm thấy em gái nói một từ vừa cao cấp vừa chính xác.
Anh hào hứng: “Vậy, em còn muốn cho cậu ấy một cơ hội không?”
“Có duyên thì nói sau, cũng không xem mắt tiếp nữa.”
Giang Niệm Tư không muốn xem mắt, nhưng ai có thể biết sau này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-quan-nhan-mat-lanh-bi-my-nhan-om-yeu-lam-kho/2598433/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.