Đợi dì hàng xóm đi rồi.
Mẹ Kiều kéo tay Kiều Cẩm Nghệ.
"Cẩm Nghệ, con mau đến bệnh viện huyện xem An An thế nào đi."
Kiều Cẩm Nghệ lắc đầu: "Mẹ, Tạ Vũ An thuộc về Tạ Ngạn Chu nuôi dưỡng, không liên quan đến con."
"Chát!"
Mẹ Kiều tát một cái vào mặt cô: "Kiều Cẩm Nghệ, An An là m.á.u mủ ruột thịt của con đấy, sao con có thể m.á.u lạnh như vậy?"
Mặt Kiều Cẩm Nghệ đau rát, cô không trách mẹ.
Bởi vì mẹ không biết chuyện mình trọng sinh, không biết kiếp trước mình đã trải qua những gì, cô cũng không tiện giải thích với người lớn tuổi.
Để mẹ không lo lắng, cô gật đầu: "Vâng, con sẽ đi thăm nó ngay."
Mẹ Kiều lúc này mới yên tâm, an ủi cô: "Cẩm Nghệ, An An còn nhỏ, nó chưa hiểu chuyện là bình thường, đợi nó lớn lên, nó sẽ hiểu nỗi khổ tâm của người mẹ, hồi nhỏ con cũng nghịch ngợm lắm, con xem, con lớn lên không phải cũng hiếu thảo với mẹ và bố con sao?"
Trọng sinh trở về lâu như vậy, Kiều Cẩm Nghệ lần đầu tiên rất muốn khóc.
Cô muốn nói: Mẹ ơi, sẽ không đâu, Tạ Vũ An lớn lên cũng sẽ không thay đổi tốt hơn đâu.
Tạ Vũ An và ba nó giống nhau, vĩnh viễn sẽ không yêu quý người phụ nữ run tay, chẳng biết làm gì như con.
...
Cha Kiều và Mẹ Kiều nấu canh cho Tạ Vũ An, lại mua rất nhiều đồ, bảo Kiều Cẩm Nghệ đi thăm An An.
Kiều Cẩm Nghệ xách đồ đạc, đi bộ đến huyện.
Buổi trưa cô mới tới bệnh viện.
Trong bệnh viện.
Tạ Vũ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-trong-sinh-chua-lanh/2742187/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.