Chương 4: Cuốn Nhật Ký “Cái món cải thảo xào tóp mỡ này chắc chắn là mẹ con nấu, dở quá trời.” Đại Trụ ăn một miếng suýt nữa thì nhổ ra, mặn chườm mặn chát. “Sao con lại nói chuyện kiểu đó với mẹ?” Khương Hoành Hải gõ đầu con trai một cái: “Không ngon thì ra chỗ khác ngồi.” “Bác dâu, hôm nay sao bác không nấu cơm ạ?” Tam Trụ nghiêng đầu nhìn Lâm Uyển, tuy cơm ba cậu nấu rất ngon, nhưng nó đã quen với hương vị của bác dâu, đột ngột thay đổi nên ăn không quen. Dù sao thì cái tô cải thảo xào tóp mỡ kia cũng chẳng ai đụng đến. Mặn đến mức nuốt không nổi. Hứa Linh Chi đau lòng không thôi, mắng con dâu thứ hai một câu: “Đúng là ngu hết phần thiên hạ, xào có mỗi món rau mà cũng xào không ra hồn, lại còn để chồng xuống bếp, cô có ích lợi gì?” Cuối cùng vì tiếc tóp mỡ, bà ta gắp thử một miếng, suýt nữa thì phản ứng y hệt cháu mình – vừa đắng vừa mặn. Bà lập tức nổi đóa: “Đồ đàn bà phá của, bỏ gần nửa thau tóp mỡ vào, cô tưởng sống kiểu đó ai chịu nổi?” Chung Tuệ Tuệ sinh cho nhà họ Khương ba trai một gái, sống lưng lúc nào cũng thẳng tắp, chẳng chịu nhịn mẹ chồng. “Mẹ chê dở thì bảo con trai đầu bếp của mẹ hàng ngày nấu cho mà ăn đi. “Chê con làm gì? Con đâu phải ăn bám, tiền lương con kiếm được cũng chẳng kém gì con trai mẹ đâu.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-trong-sinh-lam-co-vo-nho/2741167/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.