“Cô có tư cách gì gọi tôi là cha? Ai cho cô vào đây? Nhà tôi đang họp, liên quan gì đến cô? Đuổi ra ngoài!”
Sắc mặt Khang Quế Hương tái mét:
“Cha, sao con lại không thể vào? Con còn sinh cho Quốc Trụ hai con trai hai con gái, chẳng phải còn hơn Lâm Uyển chỉ sinh mỗi một đứa con gái sao?”
“Im miệng!” – ông cụ Khương suýt chút nữa bị tức đến phát bệnh.
Nhà họ Khương không thiếu con cháu, Khương Từ là cháu gái đầu tiên của ông, từ trước đến nay ông luôn rất coi trọng đứa cháu này.
“Thằng hai nhà tôi nói hai đứa con trai kia một đứa mười hai, một đứa mười lăm, nhà họ Khương chúng ta không nuôi con của người khác.”
Khang Quế Hương giật nảy mình, thì ra ông cụ đã biết rồi?
Cô ta âm thầm oán hận, cái tên đàn ông ngu ngốc kia thật đáng chết.
Khi em trai của anh ta hỏi chuyện ở nhà khách, sao Khương Quốc Trụ lại dám nói thật chứ?
Anh ta chỉ cần nhận bừa là được rồi, nói bốn đứa nhỏ đều là con ruột của mình thì đâu có sao.
Bây giờ thì hay rồi, cô ta mất mặt như thế này, lại còn bị ông cụ Khương mắng cho sấp mặt.
Cô ta đưa ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Khương Quốc Trụ:
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Quốc Trụ, anh từng nói sẽ xem con trai em như con trai anh mà.”
Khương Quốc Trụ vỗ vỗ vào tay cô ta, trấn an:
“Con trai em cũng là con trai anh, nhà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-trong-sinh-lam-co-vo-nho/2741174/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.