"Cậu thường xuyên ra ngoài giao tiếp, chắc hẳn tửu lượng không tệ nhì?"
Lê Thừa được mệnh danh là Diêm Vương mặt sắt trong quân đội, bình thường nhìn ai cũng lạnh lùng, nhưng thực chất anh ấy có tính cách phóng khoáng, về đến nhà nhìn thấy em gái, cả người đều thả lỏng.
Anh ấy ngồi nghiêm chỉnh ở đó, hoàn toàn khác với vẻ cứng nhắc trong quân ngũ, chỉ có khí thế uy nghiêm toát ra từ người anh ấy không hề giảm bớt, lúc này nhìn người khác, khóe môi tuy hơi nhếch lên nhưng lại khiến người ta cảm thấy áp lực, đôi mắt phượng sắc bén nhìn Lục Huấn, giọng điệu có vẻ thờ ơ:
"Công việc kinh doanh nhiều, chắc hẳn những nơi cậu đến cũng nhiều? Tôi nghe nói các ông chủ bây giờ đều thích đến vũ trường hát karaoke? Hoặc tìm người nhảy nhót?"
Trong nháy mắt, những người khác trên ghế sofa đồng loạt nhìn về phía họ.
Câu hỏi này nếu trả lời không tốt thì hôm nay có thể về nhà luôn.
Ông cụ Lục muốn giúp cháu trai nói đỡ vài câu, nhưng chuyện này ông không tiện xen vào, Lê Vạn Sơn nhìn con trai thứ ba, hiếm khi không lên tiến. Lê Chí Quốc và Lê Chí Quân tuy ánh mắt không sắc bén như Lê Thừa nhưng cũng không thể xem thường, nhìn chằm chằm vào Lục Huấn.
Nếu là người khác ngồi trước mặt Lê Thừa, chắc hẳn đã toát mồ hôi lạnh rồi.
Lục Huấn ở bên Lê Tinh lâu như vậy, biết ba người anh trai của cô coi trọng cô như thế nào, đặc biệt là anh ba Lê Thừa, anh biết Lê Thừa là người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-90-xuyen-thanh-co-vo-nghien-mua-sam/2743768/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.