Phùng Xuân Ny cười nhạt: "Anh ta ấy à? Bây giờ đến lo cho mình còn khó, nói gì đến đứa nhỏ. Trước đây tôi đã thấy anh ta là kẻ gia trưởng, không ngờ lại quan hệ mờ ám với em vợ. Bây giờ Từ Uyển vào tù, có khi anh ta cũng phải vào theo."
Khương Ngư cảm thấy choáng váng khi nghe những gì Phùng Xuân Ny kể. Trong mắt cô, Từ Uyển đúng là kiểu người "vò mẻ không sợ sứt."
"Vậy Triệu Cương bây giờ thế nào rồi?" cô hỏi.
"Anh ta bị đưa đi rồi. Nghe nói dính líu đến quan hệ nam nữ không đứng đắn. Không đến mức ngồi tù, nhưng chắc chắn sẽ bị phạt hoặc giáng chức," Phùng Xuân Ny đáp, giọng lạnh lùng.
Khương Ngư chỉ biết im lặng, không nói thêm gì.
Phùng Xuân Ny an ủi: "Không sao đâu, Từ Uyển là đáng đời. Nếu cô ta không làm mấy chuyện đó, thì làm gì đến nông nỗi này."
Khương Ngư gật đầu đồng tình, nhưng không ngờ rằng sau đó mình lại nhận được yêu cầu gặp mặt từ Từ Uyển.
Hoắc Diên Xuyên ngay lập tức phản đối. "Không cần đi! Loại phụ nữ như cô ta, nói chuyện cũng chỉ tổ phí thời gian. Ai biết cô ta đang bày mưu tính kế gì."
Khương Ngư hiểu sự chán ghét trong lời nói của Hoắc Diên Xuyên, nhưng sau khi suy nghĩ, cô quyết định đi. Gặp khó mà lùi bước không phải tính cách của cô, hơn nữa cô cũng muốn biết Từ Uyển đang toan tính điều gì.
Khi bước vào trại giam, Khương Ngư không khỏi sửng sốt.
Từ Uyển trước mặt cô giờ đây gầy gò đến thảm hại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/1117750/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.