Trợ lý Tần tự mình ra đón họ vào, đến sau sân khấu, người của ban nhạc đang chuẩn bị. Buổi hòa nhạc lần này, mời ban nhạc sống, cho nên sau sân khấu đều là nhạc công mặc trang phục tinh tế, có nhiều người còn đang chạy thử thiết bị của mình.
Ngôn Dụ rất ít đến hậu trường biểu diễn của Tống Uyển, trước đây bà lên chương trình tối, hậu trường nhiều người thì phức tạp, cho nên cô và Mạnh Tây Nam đều rất hiếm khi đi theo.
Lúc họ đi vào, Tống Uyển đang trang điểm. Thấy anh em họ đến, còn kỳ lạ hỏi: "Tiểu Thành không đến?"
Hai người đều sững sờ, vẫn là Mạnh Tây Nam cười khổ mở miệng trước: "Con trai ruột của mẹ đang ở trước mặt đấy, mẹ hỏi người khác làm gì chứ?"
Tưởng Tĩnh Thành từ nhỏ tướng mạo đã tốt, miệng lưỡi không ngọt, nhưng lại khiến người ta yêu thích.
Tống Uyển dịu dàng mỉm cười, chậm rãi nói: "Đó dù sao cũng là nửa con trai của mẹ mà."
Con rể là nửa con trai.
Lời này, khiến Ngôn Dụ sửng sốt, lại hiếm khi đỏ mặt xấu hổ.
Bởi vì hậu trường lúc này cũng rất lộn xộn, nên họ cũng không ở lại bao lâu, liền ra ngoài đợi.
Dần dần, người trong nhà hát càng lúc càng đông, cho đến khi không còn chỗ ngồi.
Hôm nay vốn Tưởng Tĩnh Thành cũng muốn đến, nhưng vì trên đường hơi chậm trễ, nên gửi tin nhắn cho Ngôn Dụ, nói là đến muộn một chút. Ngôn Dụ và Mạnh Tây Nam cùng ngồi ở giữa hàng đầu tiên, vị trí này là Tống Uyển đặc biệt giữ cho họ.
Năm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-gioi-cua-toi-chi-co-anh-ay/161142/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.