Nhưng Tiêu Hàn Lâm rất thận trọng, lại cũng có phần vận khí, nhiều lần thoát hiểm trong gang tấc.
Mỗi lần ta nhận được tin, đều vì hắn mà toát mồ hôi lạnh, rồi âm thầm nghĩ:
Nếu sau này còn có dịp gặp lại, ắt phải bảo hắn luyện võ thêm vài phần mới được.
Dù gì võ công của hắn… ba phần mèo cào đó, thật sự chẳng đủ xem.
Nhưng… liệu còn có thể gặp lại hắn không?
Ta cũng không biết.
Nửa năm trước, Đột Quyết Khả Hãn không biết vì lí do bất ngờ đột tử, nội bộ hỗn loạn.
Các vương tử tranh quyền đoạt vị, âm mưu nổi lên khắp nơi.
Còn Ba Thập Đồ, vốn đã được phong làm Tiểu Khả Hãn, nay trở thành mục tiêu công kích của mọi phe phái.
Vừa phải giữ mạng trước những lưỡi d.a.o sau lưng, vừa phải trông nom chiến sự nơi tiền tuyến…
Người một khi đã quá bận rộn, tất dễ sinh sơ hở.
Đêm ấy, hắn uống hơi nhiều rượu.
Và cũng chính đêm đó, chúng ta phát động tấn công vào doanh trại của bọn chúng.
Lửa cháy ngút trời.
Quân Đột Quyết lúng túng chống cự, chủ tướng Ba Thập Đồ bị người khiêng ra khỏi trướng, cuống cuồng bỏ chạy.
Trận chiến này là một trận nghiền nát hoàn toàn.
Ta thân chinh dẫn quân truy sát Ba Thập Đồ, ép hắn đến tận Tử Nhân Cốc, lúc đó rượu mới dần tỉnh.
Hắn nheo mắt nhìn ta, còn nở nụ cười:
"Thế tử phi à… đã lâu không gặp."
Rượu, xem ra vẫn chưa tỉnh.
Đợi ta c.h.é.m bay đầu hắn, e là mới tỉnh ra được.
Ta rút loan đao sau lưng ra, cao giọng:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-phi-nha-ta-co-hai-bo-mat/2669167/chuong-16.html