Editor: Dánh
"Cưới em." Thần sắc Thương Yến hồi phục bình tĩnh.
Anh sờ sờ khuôn mặt ngây ra của cô gái nhỏ, lại cúi đầu hôn cô, trong miệng không ngừng nói nhỏ: "Nguyệt Nguyệt, anh muốn nhanh chóng cưới em về nhà."
Cưới cô gái nhỏ về, đánh dấu "Bà Thương" lên người cô, thế thì sau này tất cả mọi người đều biết, cô gái nhỏ là của anh.
Tim Kiều Nguyệt đập cực nhanh, trong đầu lộn xộn, cô nhất thời không biết cảm giác trong lòng hiện tại là kinh hỉ hay kinh sợ.
"Thương Yến," Kiều Nguyệt bắt lấy tay anh, sắc mặt mờ mịt, ấp úng hỏi: "anh, anh vì sao muốn cưới em?"
Rõ ràng ban đầu nói là bao nuôi, anh vì sao muốn cưới cô?
Thương Yến vuốt khuôn mặt mềm mịn của cô gái nhỏ, nghe lời cô hỏi, nói một cách đương nhiên: "Anh dưỡng em, tất nhiên muốn cưới em."
Anh chỉ dưỡng mỗi cô gái nhỏ, đời này cũng chỉ muốn hôn cô ngủ với cô. Ngoài cô ra, ai anh cũng không cần.
"Nhưng cái này không giống nha." Tay Kiều Nguyệt bắt lấy tay anh dần dùng sức.
Anh nói dưỡng cô, còn không phải là ý bao nuôi cô sao? Ai sẽ cưới người mà mình bao nuôi chứ?
Thương Yến kiên nhẫn dỗ cô: "Có gì không giống? Nguyệt Nguyệt, anh sẽ dưỡng em cả đời."
Cô gái nhỏ đẹp như vậy, nhất định có rất nhiều người muốn dưỡng cô. Nếu anh đã dưỡng cô thì sẽ không nhường cô cho người khác.
Cả người Thương Yến hưng phấn, chôn mặt vào cổ cô gái nhỏ, "Nguyệt Nguyệt, sau này anh sẽ luôn dưỡng em, em vui không?"
Chỉ cần nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thich-em-thich-me-muoi-vi-em/2096580/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.