Diệp Thần giải quyết xong nỗi buồn liền đi vào bên trong Hoàng gia. Mọi người đều đang đợi tại nơi đó a.
“Sư phụ người cuối cùng cũng đã tới đi.” Vương lão liền lập tức chạy đến vui mừng nói. Hoàng gia hắn chắc chắn được cứu sống đi à. Lão Hoàng mà sụp, Hoàng gia cũng sẽ không vững trãi đi. Con cháu Hoàn gia sẽ mất đi một người gia gia tốt,một người cha tốt, một người chỉ huy tốt và hắn sẽ mất đi một người bạn rượu tốt. Tốt quá nhỉ.
“Ta đãng lẽ không nên tới đây Tiểu Vương Tử.” Diệp Thần nhìn xung quanh nhiều như vậy người liền có chút cười khổ nói. Không phải chỉ nói là những người cần thiết thôi sao. Hiện tại liền một loạt các chủ gia tộc đứng đây là sao à.
“Ân, sư phụ người không nên ngại. Ta biết ngươi không thích phiền hà nên không thích gặp nhiều như vậy người không liên quan. Nhưng họ là đến thăm bệnh đi a.” Diệp lão liền cười hà hà nói. Đây là do mấy cái kia gia tộc nhất định đòi có mặt để xem người có thể vẽ được bức tranh kia là ai a.
“Lần này là lần cuối cùng, ta nhắc nhở hai người. Nếu còn để ta tin tức lộ ra ngoài đừng tránh lão tử không kính già yêu trẻ.” Diệp Thần lườm nguýt hai tên này nói. Chẳng qua họ muốn có cái mặt mũi với mấy lão già kia mới lôi hắn ra mà thôi à. Bộ hắn là món đồ để người khác lợi dụng sao.
“Sẽ không, sẽ không.” Hai người làm sao có thể ngờ được Diệp Thần không nể mặt mũi vậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-dao-he-thong/1361462/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.