Tiền sinh hoạt?
Người đàn ông hoàn toàn không ngờ nàng lại mở miệng đòi thứ này. Trái tim vốn lạnh như băng bỗng như có một luồng cảm giác kỳ lạ và ngứa ngáy len vào, nhưng hắn lại chẳng hiểu cảm giác này từ đâu mà có.
Hắn đưa tay vào ngực áo, móc ra một xấp ngân phiếu, tiện tay quẳng luôn trước mặt Tô Liên Y.
Tô Liên Y ban đầu chỉ tính kiếm chút bạc để dành sẵn làm vốn phòng khi bỏ trốn sau này, ai ngờ lại moi được cả một đống thế này.
Với chút kiến thức lịch sử ít ỏi còn sót lại, nàng nhớ ngân phiếu chỉ được dùng khi bạc quá nhiều không tiện mang theo. Nói cách khác, một tờ ngân phiếu thường đáng giá hơn cả đống bạc vụn cộng lại. Vậy thì cái xấp ngân phiếu này... giá trị tới mức nào chứ?
“Số bạc này coi như sinh hoạt phí ta đưa ngươi, nhưng ngày thường ăn mặc chi tiêu tuyệt đối không được động đến đám ngân phiếu này. Nếu lộ sơ hở rồi rước họa, đừng trách ta không nhắc trước.”
Tay khẽ vuốt lớp ngân phiếu dày cộp giấu trong lòng, Tô Liên Y cuối cùng cũng thấy yên tâm đôi phần.
Ở hiện đại, nàng sinh ra trong một gia đình khá giả, học hành thuận lợi, thi đậu thẳng lên thạc sĩ, rồi lại làm việc ở bệnh viện lớn. Cuộc sống chưa bao giờ phải lo thiếu tiền, cũng chẳng biết cảm giác túng thiếu khốn khổ là thế nào.
Thế nhưng, sau chuyện suýt phải ôm bụng đói hôm trước, lần đầu tiên trong đời nàng mới thấm thía: tiền… thật sự quan trọng thế nào.
“Chuyện này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-danh-y/2769089/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.